Gươm Trong Lồng

Chương 8


8 tháng

trướctiếp

Đêm hè, bởi vì cách một hồ nước, gió đêm thổi tới, hơi nước mát lạnh phả vào, dương liễu bên bờ khe khẽ đun đưa, nóng bức ngày hè cũng bị cuốn đi mất.
Ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt tất cả hoa đăng trong Thái Dịch Trì đều được thắp sáng, so với ánh đèn trong đại điện thì càng lộng lẫy bắt mắt hơn nhiều, đủ loại ánh huỳnh quang chiếu rọi mỗi tấc đất trong Thái Dịch Trì, ánh đèn dao động nhè nhẹ trong gió, quang hoa lưu chuyển, dường như muốn lấn át cả ánh trăng đêm nay. Toàn bộ thế giới như chìm vào mộng ảo, đến nước trong ao cũng bị những hoa đăng trôi lơ lửng mạ lên một tầng vàng rực. Trong bóng đêm, đình đài lầu các nơi xa chỉ còn là một đường viền mỹ lệ, trông có vẻ yên tĩnh mà xa xăm, rõ ràng nơi đó đã bị ngăn cách khỏi thế giới ngay trước mắt, không còn thuộc về chốn phồn hoa nhân gian.
Xưa nay Tần Nhan chưa từng nhìn thấy một khung cảnh thế này, không khỏi bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động. Nàng bước lên phía trước vài bước, bên trong có tám ngọn đèn bằng lưu li cao ngang đầu người, xếp thành một vòng, phía trên chụp đèn lưu li là tám bức tranh sớn thủy màu sắc cổ xưa, bấc đèn bên trong theo nhiệt độ của nến mà thong thả xoay tròn,  chuông Tử Kim treo trên bốn góc mái theo vòng xoay phát ra tiếng leng keng thanh thúy. Tùy mỗi góc độ khác nhau, ánh đèn tối sáng không ngừng biến ảo quanh bốn phía chân đèn, quang ảnh loang lổ, sáng đến mức ám cho khuôn mặt nàng tối đi.
Nàng bước dọc theo từng chiếc hoa đăng, chậm rãi đưa tay chạm vào bề mặt, nhìn lên cao một lúc lâu sau mới thu ánh mắt lại. Nàng thầm nghĩ, đây có lẽ là một mê trận, nếu nàng là một con thiêu thân, nhất định nàng sẽ lao đầu vào trong ánh lửa, cũng may mà không phải.
Thu lại đầu ngón tay đang hơi nóng lên, nàng tản bộ đến bên cạnh hồ, đạp lên thềm ngọc, trên mặt hồ có rất nhiều hoa đăng đang trôi nổi, theo dòng nước phiêu đãng dao động, kim sắc quang huy như một tầng sương mù nổi trên mặt nước. Nàng bình tĩnh ngắm nhìn một lúc lâu, trong mắt không che giấu được sự tò mò lẫn một chút hâm mộ, nàng xắn ống tay áo, thò bàn tay xuống nước, nâng lên một cái hoa đăng đang trôi tới, trong nháy mắt nhấc nó lên khỏi mặt nước, nàng như nghĩ tới điều gì đó, bàn tay đang đỡ hoa đăng bèn chậm rãi thả ra, theo sóng nước dập dềnh, ánh nến lắc lư nhún nhảy vài cái rồi càng ngày càng trôi về phía xa.
Nàng nghiêng người nhìn chiếc hoa đăng trôi đi, cứ đứng lẳng lặng sừng sững ở bên bờ hồ, dải áo lụa khẽ lay động, trong bóng đêm, y phục đỏ thẫm của nàng còn minh diễm hơn cả ngọn đèn dầu.
“Tại sao không lấy hoa đăng lên?”
Tần Nhan nghiêng đầu nhìn, người tới đang đứng ngược sáng, ánh đèn phía sau hắn vẫn cứ đan xen xoay tròn, một thân huyền y, cổ áo và ống tay áo nhấn đường viền đỏ sẫm, chỉ vàng thêu hoa văn long vân tinh xảo phức tạp, một nửa tóc được mũ cao búi lên, dải lụa bạc treo trên mũ và phần tóc còn lại buông xuống rải rác trên đầu vai hắn. Vạt áo khẽ lay động, hắn đã thay sang một thân thường phục, giờ phút này hào hoa phong nhã, trông càng giống với một vị công tử tuấn mỹ tiêu sái.
Đến gần vài bước, hắn nói: “Vì sao lại buông tay?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp