Một đường đi không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng bước vào địa phận Trường Hoài. Gần đến lúc hoàng hôn, bọn họ dự định nghỉ chân tại Định Thành, nếu khoái mã chạy nhanh, chưa đến ba ngày nữa sẽ đến được Ngô Thục.
Có lẽ ngày chia ly đã gần kề, trên đường đi, bầu không khí giữa hai người dần trở nên khó tả, cả hai đều hiểu rõ trong lòng nhưng vẫn giữ im lặng không nói. Thời điểm tiến vào Định Thành, xe ngựa đột nhiên dừng lại, Tần Nhan vén rèm lên xem, thấy trước cổng thành trước mặt có khoảng mười mấy người đang chờ, liền quay ra hỏi phu xe: “Sao lại nghiêm ngặt như vậy, trong thành có chuyện lớn gì à?”
Phu xe lắc đầu, than thở một tiếng: Cô nương không biết đó thôi, muốn vào Định Thành này phải nộp phí qua cổng.”
Tần Nhan chưa kịp đặt câu hỏi thì Lý Tích ở trong xe đã nói: “Đại Hưng chưa từng có quy định này, đây là luật lệ của ai đặt ra ở Định Thành?”
Giọng nói của Lý Tích trang trọng nghiêm nghị, phu xe kia cả kinh, sau đó hắn cười khổ: “Ở Định Thành này thì đương nhiên là do Phó Đoạt quyết định, ta làm nghề đánh xe này đi khắp nơi cũng quen rồi, núi cao hoàng đế xa, dù có đòi tiền bá tánh cũng không dám không nộp.”
Phu xe vừa nhắc đến cái tên kia, Tần Nhan toàn thân chấn động, có điều nàng đã khôi phục lại trong tích tắc, khóe mắt Lý Tích liếc nàng một cái, rồi hắn lại cúi đầu trầm tư.
Phu xe thuận miệng nói: “Nghe nói tên Phó Đoạt này phạm sai lầm lớn, dựa vào chút quan hệ chỉ bị đày đến Định Thành, dù mới đến hai năm nhưng đã gây náo loạn cả thành…” Lúc này đội ngũ phía trước đã bắt đầu hoạt động, cắt ngang lời phu xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT