Bóng người khẽ cử động bước ra khỏi bóng cây âm u, ánh sáng nhạt dần phủ lên thân người, lộ ra gương mặt của vị lão tướng quân đang ẩn chứa sự tức giận rõ ràng ở trước mắt Tần Nhan.
“Phụ thân tuy đã già nhưng vẫn chưa hồ đồ.” Tần lão tướng quân lạnh lùng hừ một tiếng, ánh mắt đầy nặng nề.
Tần Nhan bình tĩnh nhìn lão tướng quân, mặt không biểu lộ cảm xúc, nàng chậm rãi lên tiếng: “Con không thể ở lại nơi này.”
“Nếu không ở đây, con có thể đi đâu?" Lão tướng quân tức giận, mạnh mẽ dương tay nói: "Có ta ở đây, ta không tin mình không bảo vệ được con cả đời bình an.”
Tần Nhan đột nhiên cúi đầu mỉm cười, đôi mắt như điểm mực trong đêm phát ra ánh sáng lạnh lẽo, nàng nói nhỏ: “Tần Hồng không còn, con vẫn có thể là Tần Nhan, nay Tần Nhan cũng không còn, con có thể làm ai nữa đây?”
Lão tướng quân nghe vậy thì chấn động, ánh mắt bi phẫn từng chút bị mài mòn, đôi mắt quắc thước ảm đạm đi trong nháy mắt, giống như một ông lão gần đất xa trời, thoáng chốc già đi mười tuổi. Bàn tay ông như mất sức lực buông thõng bên người, hồi lâu mới khàn giọng nói: "Kinh đô không thể dung thân, con còn có thể đi đâu?"
“Ngô Thục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT