Bình minh ló rạng, vô số ánh vàng len khỏi những rặng mây, cùng với sắc trời dần loang xa, tiếng chuông coong coong trang trọng mà xa xăm, lượn lờ trên đỉnh núi nặng nề. Cửa cung son đỏ, dân chúng trong thành đi chợ sớm, lờ mờ nghe thấy tiếng chuông vang vọng mới biết Hoàng hậu của triều Đại Hưng đã băng thệ.
Ngay lập tức, có một cáo thị bố cáo thiên hạ: bắt đầu từ ngày dán cáo thị, trong thành cấm giết mổ bảy ngày, ngoài thành cấm ba ngày, tạm dừng lễ nhạc và thờ cúng trong bảy ngày, tạm dừng hôn sự trong bảy ngày, cả nước để tang.
Cung kính đặt linh vị vào Điện Phụng Tiên (điện thờ phụng tổ tiên) ở tiền điện, văn võ bá quan vận tang phục tập trung bên ngoài Cổng Triều Dương bày tỏ lòng thành kính. Sau khi trai giới cáo miếu, trăm quan dâng lời tri ân, tiến hành nghi thức tang lễ truyền thống.
Trong cung, hoa lụa rèm trắng lại lần nữa được treo đầy khắp hiên, chúng yếu ớt tung bay, tạo nên một khung cảnh thê lương.
Lý Tích cầm lấy tấu chương trên bàn, mở từng quyển từng quyển đọc kỹ, bên trên đều đề cập đến việc phong thuỵ hiệu, hoặc Hiền hoặc Đức, bên nào cũng cho mình là phải, như thể việc luận tội thái tử chỉ là một giấc mộng chân thật, bởi vì sự ra đi của Tần Nhan mà ngày càng trở nên hư ảo.
Trải tờ giấy trắng, Lý Tích nâng bút thấm mực, nhưng thật lâu cũng không biết nên đặt bút thế nào, hắn che tay áo ho nhẹ, mực nước nhỏ “tạch” xuống một tiếng, loang thành một đoá mực hoa.
Nội giám mang theo thuốc sắc bước vào, thấy hắn như vậy lập tức lo lắng nói: “Xin Hoàng thượng hãy bảo trọng long thể.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play