Trường Từ Cung rộng rãi mà râm mát, trong không khí thoang thoảng mùi đàn hương, phải ngửi thật kỹ mới có thể nhận ra khí tức úa tàn ẩn bên dưới mùi hương dịu nhẹ ấy.
Trước đây Tần Nhan cũng đã từng được nghe về Trường Từ Cung. Tương truyền, khi Chiêu Nhân Thái hậu còn tại thế, hằng năm bà đều đến đây để trai giới lễ Phật, ít thì vài ngày, nhiều thì vài tháng, đây đã trở thành lệ cũ. Nữ nhân trong hậu cung dù ít dù nhiều cũng có người theo đạo, gửi gắm tinh thần, điều này vốn không có gì lạ. Nhưng điều kỳ lạ là trước đây, khi những cung nữ lớn tuổi từng hầu hạ Chiêu Nhân Thái hậu nhắc đến chuyện này, bọn họ luôn lắc đầu một cách đầy ẩn ý, nói rằng Thái hậu vốn không tin Phật. Nhiều người không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng cùng với vật đổi sao dời, không ai còn muốn quan tâm đến vấn đề này nữa.
Thu hồi suy nghĩ, Tần Nhan nhìn vào bàn thờ ở giữa điện, những hàng bấc nến âm thầm cháy, ở giữa là tượng Phật bằng vàng, dáng vẻ trang nghiêm, hai tay chắp lại, khuôn mặt từ bi thanh thản. Từ lư hương bốc lên những làn khói trắng cuồn cuộn, tạo nên một bầu không khí tĩnh lặng và thanh bình.
Ngài là thần là Phật trên chín tầng trời, có vô số tín đồ thành kính. Chúng sinh nhiều khổ nạn, Ngài nhìn mà thương cho chúng sinh, trách trời thương dân, nhưng lại không thể cứu vớt chúng sinh thoát khỏi bể khổ.
Phật dạy: "Nhân sinh trên đời như thân ở trong bụi gai. Tâm không động, người cũng không làm bừa; không động ắt sẽ không bị thương; nếu lòng động thì người sẽ làm bừa, tổn thương thân thể, đau nhức cốt tủy, từ đó lĩnh hội đủ mọi khổ ải trên đời."
Tần Nhan co gối xếp bằng trên chiếc đệm hương bồ, ngắm nhìn tượng Phật trên bàn thờ một cách xuất thần, bỗng nhiên nàng hiểu được tâm trạng của Chiêu Nhân Thái hậu. Chắc hẳn bà là một người phụ nữ rất thông minh, nhưng thật đáng tiếc bọn họ không có duyên gặp nhau trong kiếp này.
Sau khi ngắm nhìn một lúc, Tần Nhan cuối cùng cũng cảm thấy buồn chán, do vậy bèn tiện tay lấy quyển kinh trên bàn, thấy bên trên viết "Đại Thế Chí Bồ Tát Tụng Kinh Viên Thông Nhập Phật". Sau khi đọc thầm một lần, nàng lập tức mất hứng thú, trả lại y nguyên về chỗ cũ. Sau đó, nàng lại cằm cái mõ gỗ trên bàn lật qua lật lại để nhìn. Có vẻ như có người thường xuyên đến đây để chăm sóc, cho nên phía trên cái mõ mới không có một hạt bụi nào. Mõ gỗ bóng loáng như mới, bên trên chẳng có một chút vết tích bị mài mòn, nhưng nó hơi cũ, xem ra có vẻ những cung nữ già đã nói đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play