Sau khi cho cấm vệ quân lui xuống, Lý Tích không ngừng đi về hướng Ngự Thư Phòng, phía sau chỉ còn lại hai gã Vũ Lâm Quân nhắm mắt theo đuôi hắn. Trong lúc hành tẩu, áo giáp không ngừng va chạm phát ra âm thanh dồn dập.
Khi sắp đến Ngự Thư Phòng, từ xa đã trông thấy một nam tử dáng người cường tráng đang lẳng lặng đứng sừng sững ở ngoài cửa điện, quanh thân hắn ta tản ra khí chất trầm ổn mạnh mẽ, đến gần chút mới nhận thấy vẻ nôn nóng trong mắt hắn ta.
Thấy Lý Tích sắp đến, nam tử kia lập tức khom người ôm quyền: “Thần, Trần Lăng Không, tham kiến Hoàng Thượng.”
Lý Tích không đáp lại mà nhẹ nhàng phất phất tay, ý bảo hai gã Vũ Lâm Quân canh giữ ở ngoài cửa điện, sau đó hắn không nói lời nào mà đi vào bên trong thư phòng.
Nửa đêm bị mật chiếu vào cung vội vã như thế, Trần Lăng Không còn đang thấy nghi hoặc, nháy mắt Lý Tích quay đầu lại, ngọn đèn dầu trong Ngự thư phòng chiếu trên mặt hắn, vẻ mỏi mệt tiều tụy khó giấu lộ ra rõ ràng. Không ngờ có thể trộm thấy thần thái yếu thế của Lý Tích như vậy, Trần Lăng Không kinh ngạc trong lòng, phỏng đoán trong cung nhất định đã xảy ra chuyện lớn, vì thế hắn vội vàng bước nhanh đuổi theo.
Đóng cửa điện, Trần Lăng Không ngẩng đầu nhìn lên án thư trên cao đường trong cung, quả nhiên thấy Lý Tích đã đoan chính ngồi xong trước bàn, ánh mắt lãnh lệ, uy nghi không khác ngày thường, dường như tình cảnh vừa nhìn thấy chỉ là ảo giác mà thôi.
Trần Lăng Không nện bước tới gần án thư, còn chưa kịp đứng vững, Lý Tích đột nhiên cất giọng khàn khàn: “Thái Tử hoăng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play