Gió đêm chậm rãi thổi qua, bóng cành cây giữa màn đêm tịch mịch như quỷ mị giương nanh múa vuốt, trọng lâu thâm điện tỏa ra một sức ép không tiếng động, tất cả ánh sáng đều ẩn nấp vô tung giữa màn trời.
Bước chân hỗn loạn đột nhiên dừng lại, Tần Nhan mờ mịt nhìn tấm màn đen vô biên phía trước, không biết mình nên đi đâu.
Bóng đêm thê lương, Tần Nhan bừng tỉnh xoay người, Tinh Đức Cung không xa phía trước đèn đuốc sáng trưng, vĩnh viễn là nơi huy hoàng tráng lệ không biết đến thống khổ nhân gian. Hai bên đường trước cửa cung trải đầy đèn lồng, ngọn đèn dầu giữa thanh phong lúc sáng lúc tối, cảnh tượng này cực giống với dẫn hồn đăng trên đường đi xuống hoàng tuyền trong truyền thuyết.
Không khí như đông đặc lại bởi cái lạnh đầu xuân, Tần Nhan chỉ cảm thấy lồng ngực vừa tức vừa đau, hít thở không thông, nàng chưa bao giờ trải qua đau đớn đến mức chân tay luống cuống như vậy, chỉ đứng yên cũng đã tiêu hao hết sức lực.
Trong mông lung nàng đột nhiên nghe thấy âm thanh nức nở, này giống như tiếng rên rỉ trầm thấp trong giấc mơ vừa nãy, nháy mắt kéo thần trí mơ hồ của Tần Nhan trở về, nàng cảnh giác thám thính động tĩnh xung quanh, rốt cuộc cũng phát hiện ra nơi của tiếng động là ở sau bụi cây ven đường.
Cố tình đè thấp tiếng bước chân, Tần Nhan nhanh chóng đi tới trước bụi cây, có thể nhìn thấy một bóng trắng lờ mờ bên trong. Không chút chần chờ, Tần Nhan dò tay phải ra nhanh chóng bóp chặt cái bóng trắng kia, đến khi cầm lên mới thấy, quả nhiên là con cáo tuyết mà Lý Diễm nuôi.
Con cáo kia đã thành niên, thân hình dài ngoằng, lúc này Tần Nhan bóp chặt yết hầu nó giơ lên giữa không trung, hai chân nó giãy không ngừng, miệng phát ra tiếng tru trầm thấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play