Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lý Tích tiến về phía Tần Nhan, miện phục huyền sắc, không đội mũ quán mà chỉ dùng một sợi vải búi nửa mái tóc lên, phần tóc còn lại buông xuống sau vai cùng dây buộc màu đen có đính não châu đỏ, càng tôn lên mặt mày sáng lán. Có thể thấy rõ hắn vừa mới bãi triều không lâu đã đi thẳng đến Ngự Hoa Viên, chỉ cởi mũ quán, đến thường phục cũng chưa kịp thay. Sau lưng còn có một nam tử mày kiếm mắt sáng, một thân võ quan phục màu đỏ, khí chất trầm ổn, đi theo phía sau Lý Tích không một tiếng động, ánh mắt người nọ không hề dừng lại trên đám đông đang kinh ngạc đến ngây người một giây nào.
Hắn đi tới bên cạnh Tần Nhan, kéo nàng cùng ngồi xuống, lúc này mọi người như mới vừa tỉnh khỏi mộng, cùng quỳ xuống hô vạn tuế. Nhất thời một đám quỳ xuống, vài vị tiểu thư có chút to gan còn lén lút giương mắt đánh giá Lý Tích, chỉ duy nhất Triệu Thần Quân là đứng ở một bên, không cần hành đại lễ quân thần, y nhìn thoáng qua Tần Nhan đang ngồi sóng vai cùng với Lý Tích, để tránh đột ngột, y lẳng lặng lui ra phía sau vài bước, đứng ở một góc hơi hẻo lánh.
Lý Tích phẩy tay áo ra hiệu cho bọn họ bình thân, sau đó quay đầu giới thiệu với Tần Nhan về vị nam tử mặc võ quan phục màu đỏ kia, hóa ra là Võ Trạng Nguyên tân tiến, tên là Trần Lăng Không. Trần Lăng Không nghe thấy Hoàng Thượng đang nói về mình với nàng, hắn ta ôm quyền hành lễ với Tần Nhan, sau đó vẫn trầm mặc đứng ở bên cạnh Lý Tích.
Tiểu thư chúng gia sôi nổi lui sang một bên, yên lặng chờ đợi Hoàng Thượng lên tiếng. Nhân lúc Hoàng Thượng đang cùng Tần Nhan trò chuyện, Tiêu Trầm Hoàn to gan đi đến trước mặt Triệu Thần Quân, hai tay đưa chiếc quạt xếp đến trước mặt y, nhẹ giọng nói: “Đa tạ quạt xếp của công tử, xin trả vật về chủ.”
Lúc này, vì một màn vũ đạo vừa rồi nên sắc mặt của Tiêu Trầm Hoàn hơi tái nhợt, những sợi tóc tán loạn theo mồ hôi uốn lượn dính trên sườn mặt, vì lo lắng có Lý Tích ở đây mà nét mặt nàng có chút sợ hãi, khiến người ta thoạt nhìn sinh ra thương cảm.
Triệu Thần Quân nhận lấy quạt xếp, mỉm cười khách khí nói: “Là ta đường đột mới đúng, điệu múa của tiểu thư quả nhiên kinh diễm như trong lời đồn.”
Từ lúc y cầm lấy quạt xếp, sự mất mát trong mắt của Tiêu Trầm Hoàn liền khó mà che giấu, nghe hắn dùng thái độ xa cách khen ngợi mình như vậy, nàng ấy cũng chỉ ảm đạm cười cười, xoay người đi đến đợi ở một bên cùng các tiểu thư còn lại.
Thấy tình cảnh đó, lúc này Lý Tích mới chú ý tới Triệu Thần Quân ở sau lưng đám người, vì thế hắn cười khẽ nói với y: “Hiện giờ Thế tử đã chọn được người nào vừa ý hay chưa?”
Triệu Thần Quân mỉm cười không trả lời, chỉ nhìn Tần Nhan bên cạnh hắn,  nói: “Mới vừa rồi nương nương đã tiến cử cho thần một ứng viên thích hợp, hết thảy đều nghe theo sự an bài của nương nương.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play