Doãn Vị Ngâm tiêu hoá cái tên này một lát, gọi anh một tiếng, cô nghiêm túc nói với anh: “Mặc dù tôi không thích vận động cho lắm, nhưng gần đây đều kiên trì tập luyện.”
“Làm rất tốt.” Anh khen ngợi cô.
Doãn Vị Ngâm cúi đầu, tiếp tục im lặng vừa ăn vừa thưởng thức lời khen của anh, một lúc sau, khoé mắt liếc thấy anh vẫn nhìn chằm chằm vào mình, cô hơi ngượng ngùng nói: "...Anh đừng nhìn tôi nữa." Cô liền khẩn trương, không dùng được đũa nữa.
"...Được." Văn Dã liếc mắt sang một bên, anh muốn xoa tóc cô, nhưng đã nhịn xuống, anh vẫn đeo khẩu trang gắp đồ ăn cho cô, mỗi lần anh động đũa đều là gắp vào chén cô, có những thứ cô không thích ăn, anh chọn lọc phần thừa mà vẫn đảm bảo dinh dưỡng cho cô.
Doãn Vị Ngâm nghiêm túc ăn xong một phần cơm cho bệnh nhân, tiêu hóa nửa canh giờ, theo lịch trình đến phòng tập luyện. Phòng tập luyện ở cùng một tầng, Đàm Ninh và Văn Dã cũng đi cùng cô đến đó.
Lớp hôm nay là lớp yoga, khi đến lớp thì những tấm thảm tập yoga đã được giáo viên huấn luyện trải sẵn ngay ngắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT