Khấu Túy ngồi dậy, lấy túi kẹo cao
su từ trong túi đồng phục học sinh ra, bỏ vào miệng và nhai từng chút một.
Thời Tây ngửi thấy mùi dưa hấu rất
thích hợp với mùa hè.
Khấu Túy thổi bong bóng
"bụp" một cái: "Uy hiếp tớ sao?"
Thời Tây nhìn miệng hắn nhai keo cao
su: "Không phải là uy hiếp."
Miệng Khấu Túy rất đẹp, hình chữ m
rất chuẩn, khóe miệng hếch lên cái móc nhỏ khiêu khích, đường viền môi mỏng,
màu môi rất hồng.
Giống như loại thạch trái cây mà cô
thích ăn.
Khấu Túy hỏi: "Nhìn cái
gì?"
Hàng mi dài của Thời Tây run rẩy:
"Không nhìn gì cả, chỉ là có hơi thèm thôi."
Khấu Túy không nói chuyện, cứ nhai
nhai như vậy nhìn cô.
Thời Tây run run đưa tay về hướng
cậu: "Còn kẹo cao su không? Tớ cũng muốn ăn."
"Còn đấy." Khấu Túy thè đầu
lưỡi ra, cho cô xem kẹo cao su trên đầu lưỡi: "Đây này."
"……"
Không đứng đắn.
Thời Tây lùi lại, ôm lấy vai, hất
cằm lên: "Không phải là tớ uy hiếp, tớ chỉ thông báo thôi. Nếu cậu không
cho tớ số điện thoại, cô Y Tâm sẽ biết chuyện Khấu Văn ở ký túc xá thay
cậu."
Các đường nét trên khuôn mặt của
Thời Tây nhỏ nhắn và thanh tú, mang theo nét non nớt của một học sinh năm nhất
trung học.
Hơn nữa cô lớn lên trong một môi
trường tốt, làn da được nuôi dưỡng mềm mại, đôi mắt trong veo như nước suối.
Khi uy hiếp người khác, cho dù có
bày ra tư thế nhìn người bằng lỗ mũi, cũng không có tác dụng uy hiếp gì.
Khấu Túy rõ ràng là không hề sợ,
dáng vẻ vẫn rất thoải mái, đẩy kẹo cao su sang một bên miệng, ngửa đầu lên uống
trà.
Uống trà xong, lại tiếp tục nhai kẹo
cao su: "Lớp phó thể dục bày ra một màn kịch như vậy để xin số điện thoại
của tớ, rốt cuộc là có ý đồ gì?"
"Tớ còn có thể có ý đồ gì
chứ?" Thời Tây mỉm cười lộ ra hàm răng trắng nhỏ, xua xua lòng bàn tay với
cậu: "Con gái bình thường khi muốn xin số của con trai, không ph ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).