Đầu lâu và Tiểu Tang Biện đồng thanh
hét lên: "Anh đi đâu thế? Không ngủ nữa à?"
Khấu Túy không quay đầu lại, trực
tiếp đẩy cửa đi ra ngoài nói: "Mua đồ ăn sáng."
Đầu lâu tên Giang Siêu sải bước để
theo kịp, đầu dán vào khe cửa nhìn Khấu Túy đang đợi thang máy.
Khấu Túy dáng người cao, chân dài,
đứng trước cửa thang máy, một vai đeo túi xách, ngẩng đầu nhìn dãy số đang thay
đổi, bóng lưng mảnh khảnh trầm tĩnh.
Giang Siêu hỏi: "Anh Khấu, anh
đi mua bữa sáng cho em trai anh hả? Anh không ngủ không được đâu, anh ngủ nửa
tiếng đi, em ra ngoài mua cho anh."
Khấu Túy xoay người lại, cười vẫy
vẫy tay nói: "Cậu ngoan ngoãn trông nhà đi."
Nụ cười này của Khấu Túy, khóe mắt
cong lên, khóe miệng cũng cong lên.
Có vẻ như sự mệt mỏi từ buổi
livestream vừa rồi đã biến mất, thay vào đó dường như cậu đang có tâm trạng rất
tốt.
Giang Siêu lập tức hét lên: "Có
gì đó không ổn rồi."
"Anh Khấu, bài hát thiếu nhi
vừa rồi là fan nào gửi cho anh vậy?"
Giang Siêu nhớ lại: "Hơn nửa
tháng trước, anh cũng không có tâm trạng livestream tốt như vậy, có chuyện gì
rồi sao?"
"Tôi không có hứng thú với
fan."
Khấu Túy đi vào trong thang máy, ấn
xuống tầng một, hất cằm nói: "Quay về ngủ đi."
Lúc đó là hơn năm giờ sáng mùa hè,
đúng lúc mặt trời mọc, treo nghiêng về hướng đông cuối tầm mắt của Khấu Túy.
Đường phố rất ít xe cộ, không có
tiếng ồn, hơi thở khoan khoái, Khấu Túy ngẩng đầu liếc nhìn những kẽ lá trên
đầu, đột nhiên nở nụ cười.
Có một cửa hàng tiện lợi mở cửa hai
tư giờ ở góc khu dân cư, Khấu Túy đi vào đó để mua nguyên liệu cho bữa sáng.
Chọn một lọ nước sốt salad, cậu nhớ
lại vẫn chưa trả lời Thời Tây, liền lấy điện thoại di động ra đăng nhập Wechat
và gửi một tin nhắn thoại cho cô.
Buổi sáng, Thời Tây ngủ lơ mơ bị
đánh thức bởi tiếng rung của điện thoại di động.
Cô lấy điện thoại di động từ trong
gối ra, nheo mắt ngái ngủ rồi mở to mắt ra.
Nhìn thấy tin nhắn mới Khấu Túy gửi
đến, còn là một tin nhắn thoại, cô bật dậy khỏi giường như một chiếc lò xo.
Giống như có tật giật mình, cô nhặt
chăn lên, chui vào trong chăn và áp điện thoại vào bên tai nghe.
Cậu cười nói: "Bài nhạc thiếu
nhi này, cũng khá hay đó."
Trong giọng nói mang theo ý cười, âm
sắc rất trong trẻo, không có chút năng lượng yếu ớt lười biếng nào.
Cũng có chút không đứng đắn, không
đàng hoàng.
Có vẻ như trạng thái tinh thần buổi
sáng rất tốt, tâm trạng cũng không tồi.
Thời Tây nghe lại tám từ này vài
lần, cuối cùng cũng trút bỏ được cảm giác thấp thỏm bất an trong khoảng thời
gian từ nửa đêm qua đến sáng sớm nay.
Cũng không quan tâm cậu có hiểu ý
của bài nhạc thiếu nhi cô gửi hay không, ngược lại miễn là tâm trạng cậu tốt
lên là được.
Thời Tây dậy sớm tắm rửa rất nhanh,
cô ngồi lên xe đi thẳng đến trường, lúc ngồi trong xe còn gửi tin nhắn Wechat
cho Khấu Túy.
Cô hơi xấu hổ khi gửi tin nhắn
thoại, mỗi khi nói xong, cô lại nghe lại giọng nói của chính mình, cứ cảm thấy
có chút kỳ quái.
Thời Tây ngậm sữa trong miệng gõ
ch ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).