Ghen, Thời Tây ở trên
notebook của mình, viết xuống hai chữ này.
Cô quyết định tìm cơ
hội quan sát Khấu Túy có dấu hiệu ghen hay không.
Thời Tây ghi rất nhiều
thứ ở trong quyển vở nhỏ của mình.
Cô thích nhất chính là
sau khi cô mặc đồ màu đỏ, Khấu Túy nói một câu này với cô —— “Tây Bảo của chúng
ta, là cô gái đẹp nhất trên thế giới này.”
Dễ nghe, thích lắm, cô
có thể ghi nhớ cả đời.
Tâm tư nhỏ yêu thầm,
sẽ làm người ta biến thành trinh thám, cẩn thận chú ý, quan sát hết thảy chi
tiết làm cô vui vẻ.
Trên notebook của Thời
Tây còn ghi qua:
“Hôm nay tôi mặc áo sơ
mi cao bồi, ngoài ý muốn nhìn thấy cậu ấy cũng mặc áo sơ mi cao bồi, từ nay về
sau sẽ thích mặc áo sơ mi cao bồi [ trái tim ].”
“Cậu ấy nhớ rõ tôi
thích ăn bánh sừng bò, nếu cậu ấy không thèm để ý đến tôi, cậu ấy sẽ không nhớ
rõ, cho nên chứng minh, khẳng định cậu ấy có để ý đến tôi!"
“Thời điểm cậu ấy ngồi
xuống, tay phải sẽ vỗ nhẹ một chút lên cái bàn rồi mới ngồi, hôm nay tôi cố ý
bắt chước theo thói quen của cậu ấy, tự nhiên cảm thấy mình cách cậu ấy thật
gần.”
Yêu thầm, là ngày ngày
giữa đau xót sẽ có kẹp thêm chút ngọt ngào.
Hương vị chua chua
ngọt ngọt, Thời Tây vừa thích lại vừa mê luyến.
Thời Tây khép lại
notebook, đặt xuống phía dưới gối đầu, đi ngủ.
Liêu Thần phát sóng
trực tiếp vào buổi tối thứ bảy, lần nào cũng kéo dài suốt đêm, Thời Tây xem
được hai giờ liền mệt rã rời, từ trước tới nay chưa bao giờ thức suốt đêm xem live
của Liêu Thần.
Sao Liêu Thần có thể
thức suốt đêm mỗi ngày như vậy chứ? Cũng quá mệt mỏi.
Thời Tây nghĩ đến khi
đi học, Khấu Túy luôn bò ra bàn ngủ, phát WeChat cho cậu: “Coco, cậu có biết
thức đêm chính là nguyên nhân chủ yếu dẫn tới hói đầu không?”
Thời Tây: “Rất sợ cậu
bị hói đầu, cậu mà hói đầu tớ liền không chơi với cậu.”
Thời Tây: “Đồng ý với
tớ, nếu mép tóc của cậu lui về phía sau, liền trở thành người trọc đầu luôn
được không.”
Khấu Túy không trả
lời, Thời Tây cũng đã đoán được, WeChat của cậu ấy vào buổi tối thứ bảy sẽ
không trả lời.
Thật giống như cứ vào
buổi tối thứ bảy, cậu ấy sẽ làm chuyện gì không muốn để người nhận ra…
Thời Tây nghĩ nghĩ
liền thiếp đi, buổi sáng tỉnh lại, quả nhiên nhận được tin nhắn trả lời của
Khấu Túy.
Tin nhắn thoại của
Khấu Túy là vào lúc 3 giờ sáng gửi lại đây, thanh âm giống như vừa mới thức dậy
hoặc là thức đêm nên khàn khàn: “Tớ và cậu không giống nhau.”
“Cho dù Tây Bảo biến
thành đầu trọc.” Khấu Túy mang theo giọng cười có chút chút gợi cảm nói: “Anh
trai đều muốn.”
“…”
Nói giống như cô rất
vô tình vậy.
Thời Tây xoa xoa đôi
mắt ngủ đến mơ mơ màng màng, gửi tin nhắn trả lời cho Khấu Túy: “Vậy được thôi,
bản thân tớ cũng muốn.”
Chuông tan học vừa có
tiết tấu mà vang lên một nửa, Thời Tây cũng đã nhảy nhót đến bên cạnh Khấu Túy:
“Anh Khấu đầu trọc, cùng tớ đi văn phòng chủ nhiệm lớp văn phòng xin di động.”
Thứ hai thứ ba thi,
thứ tư thứ năm chấm bài thi, thứ sáu đi sân thể dục tập hợp nhảy cóc, một vòng
vội vàng, rốt cuộc Thời Tây cũng có thời gian rảnh đi tìm Thái Nguyên xin di
động.
Khấu Túy được 450
điểm, chủ nhiệm lớp nói phải giữ lời.
Vừa lúc cô còn có việc
muốn cùng chủ nhiệm lớp thương lượng.
Khấu Túy từ trong túi
lấy ra một cái kẹo cao su, lột ra giấy gói kẹo, đem kẹo cao su quăng vào trong
miệng Thời Tây: “Em gái Thời đầu trọc, hiện tại anh trai không muốn đi xin lại
di động cho em đâu.”
“Vì cái gì nha? Bởi vì
tớ kêu cậu là đầu trọc?”
“Cậu nói xem?”
“…” ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.