Đêm đến, trận tuyết đầu mùa đổ xuống thành Kim Lăng, ngói đen phủ đầy tuyết trắng, tuyết rơi trên cành, tựa như hoa lê nở rộ.
Đại phu nhân Tiêu thị ngồi ngay ngắn trên cao, trời phú cho ả một đôi mắt xếch lên trông rất đáng sợ, hai cánh môi mỏng đỏ au dính vào nhau thành một đường thẳng, mười ngón tay sơn đỏ chót giống như vừa mới moi tim người ra. Ả không bày ra vẻ mặt nhân nghĩa đạo đức như trượng phu ả, tướng ác từ trong trứng, thiếu điều viết lên mặt “Lão nương không dễ chọc”.