“…Vốn là người của y, y không thương thì ai thương?…”
Vài tiếng gõ mõ vang vọng khắp đường phố tối om, sau đó là giọng phu canh thét to: “Thời tiết khô hanh, cẩn thận củi lửa!”
Hạ Hầu Liễm và nhóm phiên tử mai phục ở hai bên đường lớn, hắn tựa người vào cột nhà, ẩn nấp sau nó, trái phải đều là phiên tử giống hắn, tay trái đè lên đao Nhạn Linh, cố gắng điều chỉnh hơi thở nhẹ nhàng nhất. Màu đen của duệ tát hòa cùng với màn đêm tăm tối, chỉ có hoa văn thêu trên ngực và lưng đậm màu vàng rực rỡ, lóe lên trông khá dữ tợn.
Hôm nay là ngày thứ ba hắn trở thành can sự Thần Tự Khỏa của Đông Xưởng, phụng mệnh mai phục đường lớn trước cửa để lùng bắt dư đảng Ngụy Đức – Lý Hiển. Hắn siết nắm đấm, vùng da nơi vết sẹo căng ra, tê tê ngưa ngứa.
Hắn ở nhà tĩnh dưỡng nửa tháng, cũng đã trồng lại cái răng bị đấm bay trong miệng. Vốn cũng không định trồng, dù sao bị khuyết một chỗ, ngoại trừ ăn cơm hay bị giắt thịt ra thì không có gì bất tiện hết, nhưng Thẩm Quyết cứ đè đầu hắn ra cho người ta trồng, dùng ngà voi làm răng. Thôi vậy, nợ nần chồng chất, dù sao hắn nợ Thẩm Quyết nhiều như vậy, thêm cái này có là gì. Hắn còn hỏi thăm tung tích của Đường Thập Thất, Thẩm Quyết nói chưa nghe tên người này bao giờ, có lẽ là đã trốn thoát. Hạ Hầu Liễm mừng thầm cho Đường Thập Thất, ban đầu lúc thấy mấy thứ trong ám quật đều rơi vào tay Thẩm Quyết, hắn còn nghĩ tên nhóc kia lành ít dữ nhiều rồi, may mà đã trốn mất dạng. Thẩm Quyết vận chuyển tất cả đao thương gậy gộc quần áo giày vớ đến nhà hắn, bảo là lúc trước sợ bị người ta trộm mất nên mới giữ giùm hắn. Tuy rằng không biết vì sao Thẩm Quyết lại cảm thấy sẽ có người muốn trộm xuân cung đồ, khăn tay và quần lót.
Hắn vẫn dùng tên Hạ Hầu Liễm, trong thiên hạ này có biết bao nhiêu người trùng tên, hơn nữa dung mạo của hắn đã thay đổi, không sợ có người nói hắn là thích khách Già Lam. Một vài thân tín của Thẩm Quyết đã đoán ra thân phận của hắn, song dù sao thì bọn họ cũng có rất nhiều người mang lý lịch không sạch sẽ. Hơn phân nửa thuộc hạ thân tín của Thẩm Quyết xuất thân từ giang hồ, có người từng làm cướp đường, buôn lậu muối, thậm chí là hải tặc, bây giờ có thể an cư lạc nghiệp, tất cả đều là nhờ Thẩm Quyết tẩy trắng giúp bọn họ. Trong mắt những người đó, Hạ Hầu Liễm cũng là “nhân tài” được Thẩm Quyết chiêu mộ bằng cách này.
Sâu trong ngõ phố vang lên tiếng xe ngựa lộc cộc, Từ Nhã Ngu đứng đối diện Hạ Hầu Liễm chu môi giả chim kêu mấy tiếng, tất cả phiên tử lập tức cảnh giác, tay phải nắm chuôi đao, áp người sát vào cột, dõi mắt nhìn đăm đăm về phía bóng tối nơi xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play