Cuối cùng Hạ Hầu Liễm đành cõng Tạ Kinh Lan trên lưng, dùng hết sức lực bò trở về Thu Ngô viện.

Lan cô cô và Liên Hương đứng ở cửa nôn nóng nhìn xung quanh, từ xa đã nhìn thấy hai người nằm đè lên nhau bò trên mặt đất, trong lòng còn thầm mắng trên đời này sao vẫn còn có loại người như vậy chứ. Nhìn kỹ lại, ủa người nằm trên đó không phải là thiếu gia thì còn ai?

Hai người vội vàng chạy tới, chân tay luống cuống đỡ lấy Tạ Kinh Lan, Liên Hương sờ sờ trán y, hoảng hốt nói: “Nóng quá!”

Lan cô cô vừa cõng Tạ Kinh Lan chạy vào viện vừa nói với Liên Hương: “Mau đi tìm đại phu!”

Hạ Hầu Liễm nằm liệt trên mắt đất như cá chết, thoi thóp kêu: “Đừng bỏ quên ta nha, ta cũng sốt rồi nè….”

Lời còn chưa dứt, trước mắt hắn bỗng chốc tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại hắn phát hiện mình đang nằm trong phòng chứa củi.

Sao hắn lại ở đây rồi?

Ngây ngốc một hồi, trí nhớ vẫn chỉ dừng lại ở Thu Ngô viện, suy nghĩ hồi lâu cũng không thể nhớ ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play