“… khi còn bé Trẫm bị thầy đánh lòng bàn tay, lúc ngươi vừa cầm tay Trẫm vừa khóc vừa thổi, Trẫm không bao giờ ngờ rằng sẽ có ngày hôm nay!…”

Đi nửa đường Thẩm Quyết bỏ xe ngựa, leo lên ngựa rồi ra roi thúc ngựa hồi kinh. Hạ Hầu Liễm thấy sắc mặt của y đỡ hơn rất nhiều, nên cũng không ép y ngồi xe ngựa nữa. Sau khi về kinh bọn họ bỏ lại Hạ Hầu Liễm và Chu Thuận Tử, hai người không biết đi nơi nào. Tất nhiên không rõ bọn họ có phái người theo dõi không. Trước khi đi Tư Đồ Cẩn nói với Hạ Hầu Liễm rằng mấy ngày này nên đóng cửa ở trong nhà, chớ có ra ngoài.

Hạ Hầu Liễm biết kinh thành chắc chắn sắp xảy ra chuyện lớn, nhưng chưa kịp ngẫm nghĩ lại lời nói của Tư Đồ Cẩn thì đã ngã bệnh ngay khi vừa về đến Vân Tiên Lâu, vết thương trên lưng được xử lý quá muộn, lại còn sơ sài, bây giờ nó đã nhiễm trùng và chảy mủ. A Sồ cắt quần áo dính trên lưng Hạ Hầu Liễm, thấy vết thương ghê người vắt ngang lưng Hạ Hầu Liễm thì sợ đến mức đánh rơi cây kéo, suýt nữa đã đâm vào đùi mình. Nàng lập tức giục Chu Thuận Tử đi mời đại phu về, bốc thuốc, quần quật cả bảy, tám ngày trời mới khởi sắc được một chút.



Tiểu nha hoàn của A Sồ đi mua thuốc về tặc lưỡi bảo rằng bên ngoài có rất nhiều Cẩm Y Vệ và binh sĩ, hung hăng quát nạt khiến mọi người sợ khiếp vía. Mấy hôm sau, trong kinh ban lệnh cấm, bắt đầu có lệnh giới nghiêm. Vân Tiên Lâu ế ẩm hơn rất nhiều, không có khách quý tới, ngay cả ra cửa đứng mời chào cũng không ai ghé lại, mấy tên sai vặt cùng với các cô nương đều ngồi trong viện đánh mã điếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play