“Giết hay không, người đã chết thì có tác dụng gì đâu? Chết thêm mấy mạng cũng chỉ tăng thêm nỗi đau mà thôi…”
Trong đêm tối, một mũi hỏa tiễn sáng rực xuyên qua bóng đêm và lao nhanh về phía trung tâm hoàng cung. Tiếng vó ngựa dồn dập như nổi trống, từ xa nhìn tới, Ngụy Đức, hoàng hậu và Phúc Vương mặt ai nấy đều xám như màu đất. Rất nhanh, bên ngoài cung Càn Thanh vang lên tiếng chém giết, binh lính đánh nhau, ánh lửa đan xen nhau nhảy múa trên khuôn mặt của mỗi người trong điện, lộ rõ vẻ sợ hãi của bọn họ.
“Mau! Giết nhị điện hạ đi!” Ngụy Đức gào lên.
Lý quý phi ôm con mình sợ hãi kêu to: “Đừng mà!”
Phúc Vương hét lớn một tiếng: “Để ta!” Gã vươn tay túm lấy cổ áo nhị điện hạ, kéo cậu bé ra khỏi vòng tay của Lý quý phi. Lý quý phi ôm chặt con mình, đứa trẻ đang òa khóc trong lòng nàng. Ngụy Đức chạy tới lôi Lý quý phi ra. Phúc Vương túm đứa trẻ đến chỗ giữa điện, đoạn rút đao giắt trên thắt lưng ra.
Ánh đao sáng loáng hắt lên khuôn mặt kinh hoàng của bé trai, nhị điện hạ gầy yếu hệt như một con chim trĩ đứng run lẩy bẩy dưới màn mưa liên miên. Thái giám cung nữ bốn phía hét lên một tiếng, họ nhào tới ôm tay chân của Phúc Vương.
“Ai dám động vào nó! Lui ra hết cho bổn cung!” Hoàng hậu rống to, “Sâm Nhi, giết bọn họ! Giết hết đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT