Trống chiều vang lên sáu hồi, núi xa tan vào hoàng hôn, mây đen u ám trĩu nặng phía trên hoàng cung, thỉnh thoảng có vài tia nắng mặt trời xuyên qua kẽ hở giữa các đám mây đen chiếu rọi xuống. Đám thái giám dùng cái cán dài để treo chiếc đèn lồng lên móc câu dưới mái hiên, đèn lồng trong cung lần lượt thắp sáng, chúng đung đưa tỏa ra quầng sáng dịu dàng. Khắp nơi trong hoàng cung đều đã treo đèn lồng lên, sáng rực một vùng, riêng chỉ có Càn Tây Tứ Sở đắm mình trong bóng tối, dưới mái hiên trơ trọi chỉ treo mỗi chuông gió, thỉnh thoảng xao động kêu leng keng vài tiếng. Đây là góc hoang liêu nhất của Tử Cấm Thành.
“Hoàng thượng… hoàng thượng… thần thiếp rất nhớ người đó, tại sao người không tới thăm thần thiếp?” Nữ nhân mặc một bộ y phục đỏ rực ngồi ở đầu tường vẫy vẫy cái khăn, đôi mắt tối tăm, giống như giếng cổ trống rỗng.

“Ôi chao, Cao phi nương nương, sao người lại lên đó rồi? Việc này nếu để tổng quản nhìn thấy thì ta và Tiểu Quyết Tử lại phải chịu phạt mất!” Tứ Hỉ gấp gáp rảo bước chân vòng quanh, nhét vạt áo vào đai lưng, cẩn thận leo lên thang trèo đến bên cạnh Cao phi. Thân người gã có hơi phát tướng, dáng gã vịn trên thang nhìn từ xa giống như viên thịt được xâu vào xiên que vậy. 

Đầu năm nay Cao phi bị tống vào Càn Tây Tứ Sở, nghe nói là bởi vì rải đậu đỏ trên đường mòn trong hoa viên mà Mã quý phi thường đi tản bộ, định bụng hại quý phi té ngã sinh non, chuyện này vừa lộ ra nàng ta liền bị nhốt vào phủ Tông Nhân chịu trọn một trận cực hình, người cũng trở nên điên khùng luôn. Vốn dĩ Càn Tây Tứ Sở chỉ có ba nương nương điên ở, bây giờ lại vào thêm một người, Tứ Hỉ bị dằn vặt đến mức sứt đầu mẻ trán, đỉnh đầu vốn đã hơi trọc giờ lại bớt đi vài sợi tóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play