“Vợ ơi, Tết Dương Lịch về Lệ Thành
không? Hứa Trí nói muốn tụ họp một chút.”
“Được chứ, về trước hay sau năm mới?”
Nghỉ hè cô trở về chỉ gặp Thẩm Diệu mà không gặp Hứa Trí.
“Mấy hôm nay em có tiết học không?” Sở
Diệu đã học xong, bây giờ đang viết luận văn.
“Chiều ngày 30 có một môn, 4 giờ thì
học xong.”
“Vậy chúng ta đặt chuyến bay buổi tối.”
Như vậy thì nhiều thời gian.
“Được.” Từ trước đến nay, đi đâu Sở
Diệu cũng sắp đặt, Vân Khuynh chỉ cần đi theo anh.
Nếu có ngày Sở Diệu muốn đem bán cô đi,
chắc cũng được luôn đấy.
Buổi tối gần 10 giờ thì đến Lệ Thành,
Vân Cao Lãng tới đón, Sở Diệu thì được tài xế riêng tới đón.
Sở Diệu về đến nhà thì đã 11 giờ, trong
nhà vẫn sáng đèn, anh còn tưởng mẹ anh quay về, nhưng chỉ thấy mỗi Tiểu Huyền.
“Anh, anh về rồi.” Tiểu Huyền cao hơn
rất nhiều, sắp cao bằng Sở Diệu rồi, nhìn cậu bé tí xíu, đã sắp thành người đàn
ông trưởng thành rồi.
“Hừm, sao em chưa ngủ, ngày mai không
đi học hả?”
“Có chứ, em đi ngủ ngay đây, em đợi anh
về.” Tiểu Huyền đã trưởng thành, ngại nói là cậu nhớ Sở Diệu, nhưng trong lòng
rất nhớ Sở Diệu, đây là người anh đã nuôi nấng cậu như bố cậu vậy.
“Dạo này học hành có mệt không?”
“Không mệt, rất thoải mái.” Mặc dù
thành tích của Sở Huyền không chói mắt như Sở Diệu. Nhưng cũng luôn duy trì
thành tích trong Top 3, thầy cô từng dạy Sở Diệu, bây giờ dạy Sở Huyền, cũng
than thở, nhà này, đứa nào đứa nấy, ưu tú như nhau.
Mà làm nam thần của trường trung học số
1 Lệ Thành, thường xuyên được thầy cô nhắc đến, cũng có chút kiêu ngạo.
Giáo viên dạy học, mục tiêu suốt đời
của bọn họ, là dạy ra được nhiều học sinh ưu tú xuất sắc, những đứa trẻ ấy như
con của bọn họ vậy, có đào, có mận, là niềm vinh quang của mỗi giáo viên.
Sở Huyền mỗi lần nghe vậy, trong lòng
cậu càng thêm kiêu ngạo và tự hào, anh trai ruột của c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.