"Hứa Trí, nếu cậu buồn ngủ thì đi
ngủ sớm đi, đừng mơ khi còn thức như thế."
Cô còn chưa đồng ý làm bạn gái của cậu
ta mà cậu ta đã tình cả tới chuyện kết hôn rồi, đúng là trên đời này không có
kẻ nào kỳ quái hơn cậu ta.
"Anh không buồn ngủ, không ngủ
được, cứ thấp thỏm mãi, chưa bao giờ anh thấy thấp thỏm thế này. Anh sợ em sẽ
không đồng ý."
"Vậy cậu tới lớp học giữ chỗ cho
tôi đi, tôi buồn ngủ rồi."
Nói xong, Thẩm Diệu cúp máy ngay.
Cô gái này như đã bật "hack"
vậy.
Toàn nói những lời khiến cho người ta
sợ hãi.
Miệng lưỡi đúng là trơn tru.
Nhưng Hứa Trí có thể cảm nhận được rằng
Thẩm Diệu không ghét cậu ta.
Tình hình hiện tại đã khá tốt hơn rất
nhiều so với việc cô không quan tâm đến cậu ta.
Còn những vấn đề khác có thể từ từ giải
quyết.
Hứa Trí đặt đồng hồ báo thức lúc sáu
giờ, gần bảy giờ cậu ta đã có mặt ở lớp học.
Nhưng cậu ta không ngờ rằng hàng thứ ba
đều đã bị chiếm hết, mặc dù không có ai ngồi, nhưng trên bàn có sách.
Hứa Trí nghi ngờ rằng có ai đó đã tới
đây giành chỗ từ đêm qua.
Không còn cách nào khác, Hứa Trí chỉ có
thể chiếm chỗ ở hàng thứ hai.
Trong lòng cậu ta có chút không đành,
đây là cơ hội hiếm có để thể hiện bản thân.
Nhưng kết quả là cậu ta không thể làm
được.
Cậu ta nhìn qua những cuốn sách đặt
trước ở sau lưng, đây chính là chia cắt nhân duyên mà.
Làm sao có thể không đau lòng được cơ
chứ?
Nhìn thấy Hứa Trí ngồi ở hàng thứ hai,
Thẩm Diệu cũng không quá ngạc nhiên, bởi cô cũng hiếm khi chiếm được chỗ ngồi ở
hàng thứ ba, hầu hết thường sẽ là hàng đầu hoặc hàng hai.
"Xin lỗi nhé, họ đến sớm quá, buổi
chiều anh chắc chắn sẽ có chỗ." Hứa Trí cười cười tìm cách lấy lòng Thẩm
Diệu.
"Buổi chiều cậu cũng không giành
được chỗ đâu."
"Anh không tin."
"Em cứ chờ xem, chắc chắn anh sẽ
giành được." Hứa Trí tuyên bố quả quyết, nhưng thực ra cậu ta cũng không
tin là mình sẽ làm được.
Thẩm Diệu cười, cô cũng không tin.
Bầu không khí học tập trong lớp này khá
tốt, rất nhiều người rất yêu thích học tập, vì vậy việc mọi người tới sớm chiếm
chỗ diễn ra rất khốc liệt. Vậy nên, khi Hứa Trí tới, thì đã sớm không còn chỗ
nữa.
Lần này Hứa Trí thông minh hơn, khi mọi
người đi ăn trưa, cậu ta đã đi chiếm chỗ trong phòng học buổi chiều. Nhưng điều
làm cậu ta không ngờ đến là khi vừa tới nơi, hàng thứ ba đã bị chiếm hết, hàng
thứ tư cũng có một vài cuốn sách.
"Thật là khó hiểu?" Cậu ta
tưởng là sách từ tiết trước để lại, nhưng khi đi gần lại, thì đó chính là sách
của tiết học buổi chiều.
Hứa Trí thật sự không hiểu, họ đã chiếm
chỗ khi nào? Bây giờ còn cần tranh giành chỗ ngồi trong giờ học à?
Buổi chiều, Thẩm Diệu đã biết kết quả
rằng cậu ta ngồi ở hàng thứ hai từ trước đó.
"Họ đến phòng học trong giờ nghỉ
sáng để kiểm tra xem có học sinh nào đã chiếm chỗ hay chưa. Nếu có, họ sẽ để
sách trong giờ nghỉ trưa. Nếu không có, họ sẽ để trong giờ nghỉ sáng. Sáng nay,
trong ba tiết học đầu không ai đến lớp."
"Sao em không nhắc anh, em mà nhắc
anh là anh đã có thể để sách trong giờ nghỉ buổi sáng rồi."
"Tại sao tôi phải nhắc cậu? Đây là
thử thách của cậu, cậu không thể làm được cả hai lần, biểu hiện của cậu quá kém
rồi." Thẩm Diệu nhìn cậu ta bằng ánh mắt chán ghét.
Hứa Trí tức giận, nhưng cũng không thể
trách cậu ta được, ai mà biết bọn họ lại thích học đến vậy chứ.
Bây giờ, ngay cả trong giờ học cũng
phải cạnh tranh để có chỗ ngồi.
Học bài từ kinh nghiệm, sau khi học
xong buổi chiều, Hứa Trí đã đi chiếm chỗ cho tiết học đầu tiên vào sáng hôm
sau. Lần này cậu ta đến sớm hơn, hàng thứ ba còn trống, cậu ta hài lòng để sách
xuống và ra về.
Lần này, ít nhất hàng thứ ba cũng có
chỗ cho cậu ta chứ?
Nhưng điều mà cậu ta chẳng thể ngờ đến
là, sáng hôm sau khi cậu ta đến lớp, chỗ ngồi đã có sách của người khác!
Cậu ta tức giận tột cùng, tưởng rằng có
người đã cướp chỗ của mình, nhưng hóa ra người đó nói khi người đó đến thì trên
bàn không có cuốn sách nào.
"Điều này quá vô lý rồi! Giờ không
chỉ không có chỗ ngồi, mà còn mất ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.