Sở Diệu cúi đầu muốn đuổi theo nụ hôn
của cô.
Vậy mà Vân Khuynh lại không chịu, cô né
tránh anh: “Anh nhìn xem, trên đó có sao kìa.”
Nơi này có tầm nhìn vô cùng tốt,
Trời đã về khuya, ánh đèn thành thị dần
tắt ngúm, những ngôi sao li ti trên bầu trời đang tỏa sáng lung linh.
“Làm gì có ngôi sao nào quan trọng bằng
em.”
“Không được lộn xộn đâu đó! Nếu không
lát nữa không nhịn được, anh sẽ lại phải tắm nước lạnh.” Vân Khuynh cũng đang
sợ hôn tới hôn lui, một lúc nữa cô cũng không thể khống chế được chính mình.
“Ha ha.” Sở Diệu bật cười, anh than thở
một tiếng, siết chặt lấy eo của Vân Khuynh:
“Vợ anh ở ngay trước mặt anh rồi, sao
anh phải tắm nước lạnh chứ?”
“Nhưng em không muốn cho anh làm gì
cả.” Vân Khuynh có cảm giác như mình là dê rơi vào miệng cọp,
Không chạy được.
“Không cần em làm gì, anh sẽ khiến em
thoải mái. Nếu làm chuyện này, nhất định em sẽ thoải mái hơn cả anh” Sở Diệu
nhẹ nhàng nỉ non bên tai Vân Khuynh.
Lỗ tai Vân Khuynh như sắp bị thiêu
cháy:
“Em không tin.”
Cô chẳng hề sốt ruột chút nào, nhưng
còn Sở Diệu, lúc nào anh cũng nghĩ tới chuyện bò lên giường cô!
“Mọi người đều nói chỉ có thực tiễn mới
đem lại tri thức, để anh dạy em.” Sở Diệu một tay bế cô lên, đưa cô vào trong
phòng.
Gió trên sân phơi rất lớn, nhưng lại
không thổi bay được cảm giác khô nóng trong lòng.
Cuối cùng anh cũng đợi được đến ngày
hôm nay
Ngày ngày được ở bên, âu yếm cô gái mà
mình yêu bằng cả trái tim.
Nhưng anh lại chỉ có thể nhìn, không
thể ăn, nỗi khổ này không thể nào tả được.
“Sở Diệu, anh đừng làm xằng làm bậy đấy
nhé! Hôm nay em rất mệt, em muốn đi ngủ.” Vân Khuynh rất ngượng ngùng.
Cô cảm thấy bản thân còn chưa chuẩn bị
tốt
“Không vấn đề gì, anh không mệt, em đi
ngủ đi.”
“… Sở Diệu, anh muốn chết sao hả?” Lời như
vậy mà cũng nói được!
Sở Diệu ôm Vân Khuynh vào trong phòng
tắm.
Nhưng Vân Khuynh thực sự có phần sợ
hãi, cô chỉ đành thương lượng với anh: “Chồng ơi, để hôm khác không được sao?
Hôm nay em mệt lắm rồi.”
Lúc này cô phải dùng đến thủ đoạn làm
nũng.
Sở Diệu bỗng dưng ngẩn cả người, Vân
Khuynh chưa từng gọi anh là “chồng ơi”, mỗi lần đều vì anh gọi là vợ yêu mà khó
chịu, cô thậm chí còn chưa từng trả lời khi c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.