Kỳ nghỉ rất nhanh liền tới sau lễ Tết
Dương lịch, hai người bay về nhà cùng một chuyến. Lúc tới cổng ra, Vân Khuynh
vốn muốn để Sở Diệu đi trước còn Vân Cao Lãng sẽ tới đón cô, cô muốn nói chuyện
với bố trước, để tránh việc chưa chuẩn bị gì.
Nhưng thằng nhãi Sở Diệu này lại sống
chết không chịu, nắm lấy tay cô và bước ra ngoài, thấy Vân Cao Lãng còn lớn
tiếng gọi chú Vân, khiến không ít người nhìn sang, Vân Khuynh rất muốn tìm một
cái hố trên mặt đất để chui vào.
Vân Cao Lãng còn mông lung hơn cả Vân
Khuynh, tại sao hai đứa nhỏ này lại ở bên nhau?
Ông ấy nghe nói Sở Diệu đang ở Hoa Đông
và nhà họ Sở còn vì vậy mà tổ chức tiệc rượu, cũng mời ông, nhưng đó là nể mặt
trong phương diện công việc chứ không phải là tình bạn cá nhân, Vân Cao Lãng
cũng không nói chuyện của Vân Khuynh với bố mẹ nhà họ Sở.
Vân Khuynh nói với ông ấy rằng mình
không thích Sở Diệu, ông liền không làm lớn việc này vì làm ầm ĩ lên đều không
tốt cho hai đứa nhỏ.
Nhưng đây là chuyện gì? Ông ấy chủ động
giữ bí mật, kết quả là hai đứa nhỏ lại ở bên nhau?
Không phải do ông nghĩ nhiều, hai người
trở về cùng nhau là rất bình thường, vì cùng học ở Hoa Đông, cùng là bạn học,
nhưng lại tay trong tay, không đến mức là giả làm gia đình chứ?
Nhìn vẻ thẹn thùng trên gương mặt Vân
Khuynh, Vân Cao Lãng trong lòng thở dài, xem ra vòng đi vòng lại, hai đứa nhỏ
này vẫn bên nhau.
Sợ là Lâm Mạn đã dẫn dắt duyên phận
giữa hai người, không thể bị cắt đứt.
“Bố, đây là bạn trai con, Sở Diệu, bố
cũng đã biết anh ấy.” Nếu chạy không thoát thì Vân Khuynh dứt khoát phóng
khoáng, đỡ phải bị con quỷ hẹp hòi Sở Diệu giận dỗi.
“Chào chú!” Sở Diệu nghe được lời này
thì rất phấn chấn, Vân Khuynh có thể chủ động giới thiệu thì càng quang minh
chính đại hơn nhiều so với anh tự giới thiệu.
“Ha ha, chào cháu, chúng ta về nhà
trước đi, Sở Diệ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.