Vân Khuynh không biết buổi tối hôm đó
đã xảy ra chuyện gì nhưng ngay ngày hôm sau, Hướng Nhạc nói phải trở về quê,
người nhà của cô ấy đã nhắc cô ấy mãi rồi.
Vân Khuynh cũng không tiện hỏi thêm mà
chỉ đưa Hướng Nhạc ra sân bay.
Chỉ có cô và Sở Diệu cùng đi tiễn Hướng
Nhạc, đợi cả buổi cũng không thấy Cận Lâm xuất hiện.
“Cậu không nói gì với Cận Lâm mà cứ thế
đi luôn sao?”
“Nói vậy cậu ấy làm gì chứ, chúng tớ
cũng không phải kiểu quan hệ mà cậu nghĩ đến đâu.” Hướng Nhạc trả lời, gương
mặt lộ rõ vẻ khó chịu, nhìn là biết tâm trạng đang không tốt.
“Tối qua…”
“Tối hôm qua chúng tớ không xảy ra
chuyện gì hết, chỉ đi cùng có một chút rồi nhanh nhanh chóng chóng ai về nhà
nấy.” Hướng Nhạc bỗng nhiên trở nên kích động.
Vân Khuynh ngạc nhiên, như vậy thì tối
qua chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Vân Khuynh đánh mắt qua phía Sở Diệu dò
hỏi.
Sở Diệu chỉ lắc đầu, Vân Khuynh cũng
không hỏi lại nữa.
“Được rồi, tớ không hỏi nữa, chú ý an
toàn, đến nơi nhớ bảo cho tớ biết.” Vân Khuynh bước đến trước mặt Hướng Nhạc,
vòng tay ôm lấy cô ấy.
“Tớ biết rồi, tạm biệt, tớ đi đây.”
Hướng Nhạc khẩn trương giống như s ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.