Hứa Trí chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Sở Diệu đã cúp máy. Cậu ta gọi lại nhưng không có ai nhấc máy, có lẽ đã bị chặn mất rồi.

Cơn buồn ngủ giờ đây đã tan biến hoàn toàn, Hứa Trí mở Wechat và nhắn cho Sở Diệu một tin nhắn: [Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, người anh em, sao mà chúng ta có thể đoạn tuyệt tình huynh đệ bao nhiêu năm chứ?]

Kết quả là chỉ có dấu chấm than màu đỏ hiển thị rằng tin nhắn chưa được gửi đi.

“Chết tiệt, Sở Diệu cậu chặn tôi sao?”

Hứa Trí bực bội vò đầu bứt tai, số điện thoại bị chặn, Wechat cũng bị chặn, rốt cục chuyện gì đã xảy ra thế này, ai nói cho cậu ta biết với!

Sở Diệu không nghe điện thoại.

Cậu ta chưa bao giờ nghĩ rằng vấn đề lại đến từ người anh em tốt nhất của mình. Cậu ta đã nói lung tung gì với Vân Khuynh?

Chắc chắn anh đang trả giá cho những lời nói của mình, và cái giá phải trả của anh là Vân Khuynh ngày càng xa cách hơn.

Anh nói anh và Vân Khuynh đã ở cùng nhau lâu như vậy, anh đối xử với Vân Khuynh cũng rất tốt, làm sao Vân Khuynh lại không có một chút rung động nào. Vân Khuynh rất nhạy cảm, cô chưa bao giờ dám nghĩ về khía cạnh này, cô biết rằng anh ghét “hôn ước trẻ con” nên cô cũng không dám nghĩ rằng hai bọn họ sẽ có tương lai.

Trong hoàn cảnh này, nếu là Sở Diệu thì sẽ thế nào?

Không phải cũng sẽ chọn cách trốn tránh sao?

Sở Diệu lên xe, anh suy nghĩ rất nhiều, xem ra chuyện này không nên vội vàng, vẫn nên từ từ suy tính.

Nhưng cũng không cần lo lắng.

Vẫn còn bốn năm nữa, nếu giải quyết xong chuyện hôn ước từ bé, Vân Khuynh không cần để tâm đến chuyện này nữa, cô có thể bắt đầu chấp nhận anh.

Nhưng anh ngàn vạn lần không nghĩ tới sự việc lại đi quá xa so với những gì mà anh đã tính toán.

Về đến nhà, Sở Diệu vẫn không thể hiểu được Hứa Trí đã nói chuyện này với Vân Khuynh khi nào, vì vậy anh đành bỏ chặn và gọi cho cậu ta.

“Trời ơi anh Diệu, hu hu, cậu cuối cùng cũng chú ý tới tôi, tôi biết cậu không thể bỏ rơi anh em của mình mà.” Hứa Trí cảm động không nói nên lời, thì ra Sở Diệu vẫn còn nhớ tới cậu ta.

“Tôi hỏi cậu, cậu nói chuyện đó với Vân Khuynh khi nào vậy?” Sở Diệu nghiến răng, tiếc rằng anh không thể tìm tới nhà Hứa Trí để đánh cậu ta một trận.

“Là sau buổi họp phụ huynh, cậu ấy hỏi về chuyện hôn thê từ bé của cậu. Tôi sợ cậu ấy vì chuyện đó mà không chấp nhận cậu vậy nên tôi đã an ủi cậu ấy, tôi làm sai chỗ nào sao?”

“Tốt lắm, Hứa Trí, cậu đúng là rất tốt.” Sở Diệu trong lòng bắt đầu gấp gáp, đồng nghĩa với việc anh đối tốt với Vân Khuynh ngay từ đầu đã bị cô né tránh.

Tất cả những điều này đề nhờ có Hứa Trí, “anh em tốt” của anh đã đâm anh đến hai lần.

“Này, mà cậu hỏi chuyện này làm gì?” Hứa Trí sợ mình vẫn chưa tỉnh ngủ, vẫn cười ngây ngô.

“Hứa Trí, Vân Khuynh là hôn thê từ bé của tôi, chúng tôi đã chia tay được hai tháng rồi, thế nhé, tạm biệt.” Nói xong, Sở Diệu cúp máy ngay lập tức và kéo Hứa Trí vào danh sách đen.

Anh đi đi l�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play