Vân Khuynh chạy tới, vội vàng đưa khăn mặt lên, đưa tay đỡ anh: "Cậu đừng đứng, đi đi."

Sở Diệu kỳ thật cũng không mệt đến mức cần người đỡ, nhưng Vân Khuynh đặt tay lên cánh tay anh, cả người anh như có dòng điện chảy qua, sống lưng đều cứng đờ.

Tay cô thật mềm, mềm mại không xương, giống như kẹo bông gòn, vừa vào miệng đã tan.

Khoảnh khắc da thịt dán vào nhau, trong lòng Sở Diệu dâng lên một cỗ xúc động không nói nên lời.

Nhiều năm như vậy, anh chưa từng xúc động như vậy.

Anh họ Sở, vừa sinh ra đã định trước cả đời này cũng sẽ không bình thường, từ nhỏ đã bắt đầu trải qua chuyện người khác có thể cả đời cũng sẽ không trải qua, phụ nữ muôn hình muôn vẻ đã gặp qua không ít, chủ động dán lên cũng có, nhưng anh chưa từng có nỗi lòng như lúc này.

Giống như trong lồng ngực có một khoảng trống bị lấp đầy.

"Sở Diệu, làm sao vậy, không thoải mái sao?" Vân Khuynh ở trước mắt anh phất phất tay, để cho anh đi dạo một chút, xuất thần cái gì vậy.

"Không có việc gì." Sở Diệu hít sâu một hơi, kéo tinh thần trở về, trong lòng rối bời nghĩ ngợi gì đó.

"Vậy chúng ta đi dạo một chút, cậu uống nước đi." Vân Khuynh đưa nước lên, sắp tới Hứa Trí thi chạy chung kết 20x60, cho nên đám người Thẩm Diệu đều đi cổ vũ, cô cùng Sở Diệu chậm rãi đi bộ.

Sở Diệu đi không mục đích trên sân thể dục, chưa bao giờ cảm thấy mình đạo đức giả như vậy, chưa được 3000 mét đã phải có người đỡ mới đi được.

Nhưng anh lại nên giả chết mà hưởng thụ kiểu đạo đức giả như vậy.

Vân Khuynh hoàn toàn không biết Sở Diệu đang chiến đấu với trời và người trong tâm trí của mình, đang nói với anh vừa rồi chạy thật nhanh, rất nhiều người hô cổ vũ cho anh.(Abilene x T Y T)

Vốn là một màn rất đẹp, lại có người phải đi ra đúng là mất hứng.

"Ô, Sở Diệu, cậu từ khi nào mà yếu như vậy, không phải chỉ là 3000 mét thôi sao, còn muốn có người đỡ đi?"

Vân Khuynh cau mày nhìn người đi ngang qua, có chút quen mắt, nhìn thấy thẻ số của cậu ta, người vừa rồi đứng thứ hai trong cuộc thi chạy 3000 mét, Trình Kiện của lớp B.

Trình Kiện lần này vốn nắm chắc phần thắng, có thể đuổi kịp và vượt qua Sở Diệu ở vòng cuối cùng, ai ngờ nữ sinh này chạy ra, khiến Sở Diệu tăng tốc ở cuối, cuối cùng cậu ta chỉ có thể đứng thứ hai.

Thấy Vân Khuynh rất khó chịu, đương nhiên thấy Sở Diệu còn khó chịu hơn, cho nên thấy hai người tụ cùng một chỗ, khó tránh khỏi muốn đi tới đâm chọc vài câu.

Sở Diệu đứng thẳng lưng, muốn nói gì đó, lại bị Vân Khuynh cướp l�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play