Nam Thành chếch
về phía Nam hơn Lệ Thành, khí hậu càng nóng, Thẩm Diệu mới ở Nam Thành một
tuần, nhưng lại cảm giác mình như biến thành heo sữa nướng than vậy.
Nhưng may mà
đợt huấn luyện quân sự ở đây là huấn luyện mùa đông, không phải đội nắng đi
huấn luyện, nhưng chỉ việc đến lớp cũng đủ khiến người khác đau đầu.
Vừa đến cuối
tuần, hoàn toàn không muốn ra khỏi của, chỉ có điều hòa có thể cứu được mạng
chó này của cô.
Nhưng mấy bạn
học trong phòng ngủ tập thể đều ra ngoài rồi, mấy người đều là người phương
Bắc, chắc là rất tò mò với phương Nam.
Cô nằm trên
giường được một lát, sắp đến giờ ăn trưa, cô đang nghĩ xem trưa nay ăn gì, thì
Hứa Trí gọi điện tới.
“Xuống lầu, mua
cơm trưa cho cậu.” Giọng nói của Hứa Trí nghe không ra vui hay buồn.
“Sao cậu có
lòng tốt như vậy, tôi không nhờ cậu mua cơm cho tôi mà.” Thẩm Diệu rời dậy khỏi
giường, lẽ nào là vì hai người là bạn học cũ, chuyện này cũng tốt.
“Đừng phí lời,
nhanh xuống lầu, bên ngoài nóng chết ông đây rồi.”
“Được rồi biết
rồi, tới đây.” Thẩm Diệu hít sâu một hơn.
Thấy cậu ta chủ
động mua cơm cho mình, không tính toán với cậu ta nữa.
Thẩm Diệu thay
áo quần rồi đi xuống lầu, ánh nắng mặt trời lúc này có thể khiến người khác
cháy nắng, Hứa Trí ngồi trên xe điện dưới bóng cây đối diện ký túc xá.
Cậu ta cũng
thật biết hưởng thụ, còn chưa vào trường mà đã đặt một chiếc xe máy điện nhỏ
rồi, vào khai giảng là lấy về luôn, Thẩm Diệu thì ngược lại, đến cả chiếc xe
đạp cũng không có.
“Cậu ăn cơm
rồi?” Thẩm Diệu đi tới, đứng dưới ánh nắng một giây thôi cũng đã thấy nóng.
“Ăn cơm với hai
đàn anh rồi, thuận tiên mang tới cho cậu hai món, bớt nằm trên giường đi, cậu
đang nuôi heo đấy à.” Hứa Trí đưa đồ tới cho cô.
Thẩm Diệu nhận
lấy, cô khẽ bĩu môi: “Cậu mới là heo, sao cậu biết được tôi � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.