Trong nháy mắt, Thẩm Yến không nói nên lời.
Hóa ra khi cảm xúc của một người leo lên đến đỉnh
điểm, họ sẽ không cuồng loạn điên cuồng, ngược lại họ không còn nói được lời
nào nữa.
Tất cả mọi cơ quan trong cơ thể anh dường như
đông cứng lại, thậm chí chỉ cử động mỗi ngón tay thôi cũng đã cảm giác như bị
xé toạc ra vậy.
Cảm giác đó nó đã đau và bất lực đến mức nào cơ
chứ?
Cảm giác như là từng cái đinh đang từng chút từng
chút một ghim thẳng vào tim, sự đau buốt ấy còn chưa tan biến, bỗng dưng cái
sau lại ghim thẳng tiếp vào, nỗi đau đớn tột cùng dường như đang bao vây lấy
anh, bóp ngoặt lấy anh, ngay cả hô hấp cũng đang dần biến mất.
Tô Ngự ở cạnh cửa lặng lẽ nhìn Thẩm Yến trước mặt,
vị thiếu gia bình thường kiêu ngạo của nhà họ Thẩm, một người có tất cả mọi thứ
trong tay: tiền tài địa vị quyền lực bậc nhất và còn cả sự tàn nhẫn máu lạnh,
giờ phút này đã lộ ra vẻ mặt đau khổ tột cùng trước giờ chưa từng thấy.
Chứng kiến nỗi tuyệt vọng đó của Thẩm Yến, dường
như trong lòng Tô Ngự bị lấn chiếm bởi một loại kho*i c*m sung sướng tất thảy,
chẳng lẽ Thẩm Yến cũng có khoảnh khắc khi phải đứng ở trên bờ vực của sự đau khổ
thất vọng sao? Cả ngày hôm đó Tô Ngự đều có tâm trạng như vậy, khi chứng
kiến cảnh Thẩm Yến kéo Nguyễn Tri Vi đi, anh ấy cảm thấy mình chỉ là người
ngoài cuộc, từ đầu đến cuối không có cảm giác tồn tại.
Không ai có thể biết đối với anh ấy lòng tự trọng
và kiên nhẫn trong tình yêu nó quan trọng tới mức nào, chỉ có một mình anh ấy mới
có thể hiểu được.
Nhưng bây giờ anh ấy cuối cùng đã khiến Thẩm Yến
có cảm giác đó, anh ấy dường như cảm thấy rằng mình có thể giành chiến thắng
trong vòng đấu này.
Đã rất lâu không gặp lại Nguyễn Tri Vi nên Tô Ngự
cực kì lo lắng Thẩm Yến sau khi chứng kiến cảnh này sẽ lập tức phát điên, đánh
thức cô thì sẽ có chuyện không hay, nên Tô Ngự lúc đó liền đến nói với Thẩm Yến
để anh ta tỉnh lại: “Thấy nhiêu đây đã đủ chưa, anh có thể đi được rồi? Anh bây
giờ không còn là bạn trai của cô ấy nữa, nên tôi nghĩ anh cũng không còn có tư
cách gì để đi tìm và gặp cô ấy."
Nói xong, Tô Ngự làm động tác tạm biệt, sau đó
trực tiếp đóng cửa lại.
Sau khi đóng cửa lại, Tô Ngự lập tức dựa nửa người
vào cửa, bủn rủn chân giống như sắp ngã quỵ.
Tô Ngự trên trán toát ra tầng mồ hôi lạnh, uống
rượu xong, thể chất của anh dường như không được tốt lắm, trước mặt một Thẩm Yến
bức bách như vậy, Tô Ngự phải cố gắng rất nhiều mới ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.