Thẩm Yến từ lâu đã biết Tô Ngự thích Nguyễn Tri Vi, nhưng anh thực sự không ngờ rằng Tô Ngự với tư cách là một ngôi sao, lại có thể thực sự công khai bày tỏ tình cảm của mình trước mặt công chúng.

Không sao đâu, Thẩm Yến nhanh chóng tự an ủi mình, Tô Ngự thích Nguyễn Tri Vi thì sao chứ, dù sao thì cô ấy cũng không có thích anh ta mà.

Với trình độ này không phải là đối thủ của anh, Thẩm Yến cũng không để vào mắt.

Nhưng khi anh nhấp vào hot search tìm kiếm, thì vẻ thoải mái trên khuôn mặt của Thẩm Yến dần biến mất.

Trên hot search, hình ảnh mà các account marketing đăng lên đều là khuôn mặt của Nguyễn Tri đang được phát trực tiếp trên màn hình lớn, người con gái với đôi mắt ngân ngấn nước, hai má ửng hồng, lại mang theo một chút kinh ngạc, trong đôi ánh lên sự hoang mang ngượng ngùng, như thể trái tim cô ấy thực sự rung động.

Không, cô ấy không thể bị rung động với người khác như vậy.

Không quan trọng Tô Ngự tỏ tình như thế nào, nhưng nếu Nguyễn Tri Vi đồng ý thì mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn được.

Tâm trạng của Thẩm Yến không còn chắc chắn như trước, anh chỉ muốn bay về Trung Quốc thật nhanh chóng để tìm Nguyễn Tri Vi, lần đầu tiên Thẩm Yến cảm thấy chiếc máy bay chết tiệt này bay quá là lâu.

Anh ấy muốn nhanh chóng trở về.

Anh liếc nhìn các bình luận bên dưới hot search: [Tuy nói đây là buổi tỏ tình của Tô Ngự, nhưng biểu hiện của Nguyễn Tri Vi cũng rất là thú vị đó nha! Từ tình bạn biến thành tình yêu, tôi nghĩ điều đó có thể xảy ra được đó.]

[Tôi luôn nghĩ Nguyễn Tri Vi xinh hơn Dương Ngải Văn, tôi không ủng hộ CP Tô Dương, nhưng CP Tô Nguyễn thì tôi đồng ý hai tay nhé.]

[Tô Ngự đối với Nguyễn Tri Vi chính là tình yêu thật lòng phải không vậy, hiện tại chính là lúc CP Tô Dương đang cực kỳ nổi tiếng, vậy mà anh ta lại tự tay đi xé bỏ CP, cũng từ bỏ cả fan CP, chính là vì anh ấy không muốn người mình thích phải ấm ức mà, tôi sẽ trở thành fan của anh ấy, Tô Ngự mãi đỉnh!]

...

Dẹp mẹ đi.

Thẩm Yến hít một hơi thật sâu, kiềm chế cảm xúc của mình, anh ấy không thích bị dư luận làm cho dao động, cho nên cũng không cần thiết bị những bình luận đó làm ảnh hưởng tâm trạng.

Chờ khi anh ấy trở về nước, anh ấy sẽ ngay lập tức đến gặp Nguyễn Tri Vi.

“Máy bay sắp cất cánh. Hành khách xin vui lòng bật chế độ máy bay…” Giọng nói lịch sự và chuẩn mực của tiếp viên hàng không phát ra từ loa máy bay, Thẩm Yến đành phải tắt máy.

Những tia nắng vàng cuối cùng cũng tắt dần ở phía chân trời, mặt trời cũng đi ngủ rồi.

Thẩm Yến nhìn đường màu xanh đậm ở nơi giao nhau giữa đất và trời, tự nói với mình——

Nhất định sẽ tới kịp.

Sau khi Tô Ngự xuống sân khấu, anh ấy trở lại chỗ ngồi của mình, nhỏ giọng hỏi Nguyễn Tri Vi: “Em có sợ không?”

Nguyễn Tri Vi đầu tiên gật đầu, sau đó lắc đầu.

Cô dừng lại một chút, cảm thấy mình cần phải giải thích rõ với Tô Ngự: “À ừm, em chỉ coi anh là bạn bè, ngoài ra cũng không có tình cảm nào khác…”

Nguyễn Tri Vi không có thói quen giữ lốp dự phòng, cô ấy thường đem tất cả các mối quan hệ phân biệt rất rõ ràng. Nhưng dù sao người này cũng là Tô Ngự, anh ấy luôn đối xử với cô rất tốt, Nguyễn Tri Vi cảm thấy không cần phải nói quá nặng lời, cho nên lời lúc này cũng khá là uyển chuyển rồi.

Chỉ với câu này, Tô Ngự liền biết rằng mình đã bị từ chối.

Ánh mắt anh trở nên buồn bã, nhưng Tô Ngự phản ứng rất nhanh, anh cố gắng che giấu cảm xúc, mở miệng nói: “Em hiểu lầm rồi, anh thật sự không phải tỏ tình em, lần trước xào CP đã khiến anh phiền lòng rất nhiều, nên anh đã thương lượng cùng chị Tôn, dự định sẽ dùng biện pháp như vậy để giải trừ cp, chính là kéo theo em xuống nước, xin lỗi."

Nguyễn Tri Vi hơi sững sờ, như vậy có nghĩa là, Tô Ngự không phải thực sự tỏ tình với cô ấy?

Nguyễn Tri Vi không khỏi đỏ mặt, có chút xấu hổ vì vừa rồi cô đã nghiêm túc từ chối anh nhưng cô cũng yên tâm phần nào, nếu là tỏ tình thật, sau này cô sẽ cảm thấy khó xử khi ở đối mặt với Tô Ngự.

Đối với việc huỷ CP, Nguyễn Tri Vi không quan tâm: “Chúng ta thuộc cùng một công ty, đây là kết quả thảo luận của mọi người, vì vậy cũng không có vấn đề gì. Chúng ta đều có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, em cũng không có ý kiến gì đâu.”

“Được rồi, cảm ơn em.” Tô Ngự nhẹ giọng nói.

Anh giấu đi cảm xúc trong mắt, dùng những lời nói dối để giữ lấy chút mặt mũi cuối cùng của chính mình, ít nhất như vậy, anh và Nguyễn Tri Vi vẫn có thể là bạn tốt như trước.

Tô Ngự tự an ủi mình, không sao đâu, anh mới đến công ty này, thời gian vẫn còn rất dài, anh và Nguyễn Tri Vi có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm, có lẽ sẽ thành công.

Chỉ cần Thẩm Yến không xuất hi�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play