Sau khi ăn sáng, Phỉ Phỉ hẹn Thời Gia gặp mặt, cô ấy nói gọi Chương Vân ra có chuyện muốn nói, đừng rắc rối như vậy khó chịu muốn chết.

Vì thế Phỉ Phỉ ra mặt, ba chị em rốt cuộc cũng đã cùng nhau ngồi lại một chỗ.

Tình cảnh rất xấu hổ, Thời Gia nhìn Chương Vân, lại xin lỗi cô ấy lần nữa: “Xin lỗi Vân Vân.”

Chương Vân rất không kiên nhẫn, cô ấy nói: “Cậu có thể đừng bày ra vẻ mặt này hay không? Làm giống như tớ bắt nạt cậu vậy, sao vậy, làm như thế có thấy phiền hay không?”

Sắc mặt Thời Gia trắng bệch, những lời còn lại bị chặn ở cổ họng có làm như thế nào cũng không nói ra được.

Phỉ Phỉ thuyết phục: “Cậu đang làm cái gì vậy? Chuyện không có gì hết mà lại quậy thành như vậy!”

Thấy Phỉ Phỉ giúp đỡ Thời Gia, Chương Vân càng tức giận: “Được, nói một lần cho rõ ràng!”

“Từ lúc chúng ta học cấp ba rồi trở thành bạn bè cho đến bây giờ, năm năm rồi, Thời Gia cậu có lần nào chủ động gọi tớ ra ngoài chơi chưa? Ồ, có, lần trước học trưởng đến thổ lộ với cậu, cậu gặp rắc rối nên gọi tớ đến để chặn lại, kết quả thì sao? Tớ vì chuyện của cậu làm tóc xong lập tức đi tìm cậu, lúc đó cậu đang làm gì vậy? Cậu đã tìm được chúa cứu thế Hứa Lẫm rồi, cậu ấy che chở cho cậu.”

“Tớ không biết cậu và Hứa Lẫm ở bên nhau từ lúc nào, dù sao cậu cũng chỉ nói đùa là trượt tay gửi nhầm biểu tượng cảm xúc với chúng tớ, sau đó cậu sẽ không nhắc lại nữa. Với sự hiểu biết của tớ đối với cậu, xảy ra chuyện xấu hổ như vậy làm sao có thể tiếp tục liên lạc với Hứa Lẫm? Còn từ việc trò chuyện trên WeChat, tán gẫu thành bạn trai? Chỉ trong một tháng ngắn ngủi? Cậu không phải là người hướng nội mắc chứng sợ xã hội sao? Không phải nói chuyện với nam sinh đều sẽ bối rối đỏ mặt sao? Không phải có học trưởng tới tìm cậu chơi đều cần tớ giải vây sao?”

“Thời Gia, hiện tại tớ đột nhiên cảm thấy, có phải cậu đang khoe khoang với tớ không? Có hai chàng trai tranh giành cậu, cậu rất có thể diện phải không?”

“Đúng rồi, lần trước cậu nói với tớ là cảm thấy Hứa Lẫm thích cậu, tớ nói hẹn ăn một bữa cơm đừng suy nghĩ nhiều, lời này tớ nói sai rồi, rất xin lỗi, tớ không biết hai người lặng lẽ yêu nhau nhiều năm như vậy, là do tớ nhiều chuyện.”

Cả người Tạ Phỉ Phỉ đều choáng váng: “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Thời Gia dường như muốn ngất đi, hình tượng của mình trong mắt bạn thân là như vậy sao?

Thật ra không cần phải cưỡng cầu nữa.

Nhưng cô vẫn buộc bản thân mình phải tiếp tục xin lỗi: “Sau này tớ sẽ thay đổi, tớ sẽ chủ động hẹn cậu đi chơi, còn về chuyện lần trước tớ làm cậu tức giận ở trung tâm mua sắm, tớ thực sự không có ý đó.”

“Không cần, cậu đi làm bạn với người khác đi, tớ không thiếu bạn! Sao còn phải đuổi theo phục vụ cho cậu?”

Thời Gia không còn dũng khí nói thêm câu nào nữa, cô không muốn khóc trước mặt bạn bè sau đó bị nói giả bộ đáng thươn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play