Ngày hôm sau Hà
Du nhìn thấy tin nhắn thì giật mình.
"Sao lại
có tin nhắn này…" Nhỏ giọng nói thầm một câu rồi sau đó cô gửi bức ảnh
qua.
"Sao lại
ngủ sớm vậy?"
Đợi một lát
nhưng không nhận được hồi âm nên cô lập tức rời khỏi giường rồi cùng Triệu Thư
Tú đi thư viện. Hai người đốc thúc lẫn nhau, giao hẹn cho tới trưa người xem
điện thoại di động nhiều hơn sẽ phải mời người còn lại ăn cơm trưa nên điện
thoại di động đều bật chế độ im lặng.
Nhưng mà màn
hình vừa mới sáng lên thì Hà Du đã lập tức cầm lấy điện thoại di động lên xem.
Là Lục Nam
Giai: [Hôm qua hơi mệt nên tôi đi ngủ sớm hơn một chút.]
'Vậy cũng là
ngủ quá sớm mà... ' Vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc nên Hà
Du hỏi: [Hôm qua chị đi đâu chơi mà lại mệt như thế?]
Trên đoạn tin
nhắn hiển thị dòng 'Đang nhập' rất lâu nhưng cuối cùng chỉ gửi đến một câu ngắn
ngủi: [Quay về Thân Thành.]
[Hả? Sao lại về
sớm vậy?]
[Bị người trong
nhà thúc giục có chút mệt mỏi nên tôi về trước. Giờ yên tĩnh hơn nhiều rồi.]
Hà Du nhìn dòng
chữ này thì hoàn toàn không nghĩ ra được lời an ủi, cũng không biết tâm trạng
hiện tại của cô thế nào nên cứ xóa tin nhắn đi rồi lại sửa: [Hôm nay em v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.