Ninh Tuy đưa tay định giật miếng dưa
hấu trước mặt Quý Úc Trình, hòng huỷ diệt chứng cứ.
Thiếu niên Quý Úc Trình nhanh tay lẹ
mắt đấy miếng dưa sang một bên rồi chụp lấy cổ tay cậu, kéo mạnh về phía mình,
dùng cơ thể chặn ngang cái bàn: “Ninh Tuy, có chơi có chịu chứ.”
“Anh lừa em!” Ninh Tuy buồn bực chết
được.
Đồ nữ suýt nữa đã vào tay rồi, chẳng lẽ
cứ thế mất luôn ư?
“Là cậu đạp chân tôi trước.” Thiếu niên
thong thả nói: “Tôi chỉ học theo thôi.”
Tròng mắt Ninh Tuy đảo quanh, nói: “Hay
là chơi ba thắng hai nhé?”
So với Quý Úc Trình ở tương lai, thiếu
niên trước mắt đúng là không cho Ninh Tuy tí cảm giác nào. Anh nắm chặt cổ tay
cậu không chịu buông: “Đừng hòng chơi xấu. Trước khi thì không hề nói chuyện
chơi ba thắng hai. Hơn nữa, ăn tiếp hai nửa quả dưa hấu, cậu ăn nổi không?”
Ninh Tuy sờ cái bụng đã hơi căng tròn
của mình, đúng là không ăn nổi.
“Được rồi.” Ninh Tuy vẫn còn thương nhớ
tấm hình đồ nữ của mình, tâm không cam tình không nguyện nói: “Anh muốn em làm
gì nào?”
Lúc này thiếu niên mới buông tay Ninh
Tuy: “Tôi còn chưa nghĩ ra, một tháng sau sẽ nói cho cậu biết.”
Còn học cách ‘mơi’ người ta phải không?
Ninh Tuy dở khóc dở cười: “Giờ nói ngay và luôn đi, một tháng nữa em không làm
đâu.”
Với lại cậu cũng không có nhiều thời
gian như thế.
Thiếu niên Quý Úc Trình lập tức trưng
ra vẻ mặt không vui. Ninh Tuy trong tương lai cũng như vậy à, hay chỉ không
thích chiều theo mình thôi?
“Giờ cậu đối xử với tôi không tốt như ở
tương lai, tôi giận đấy.” Thiếu niên Quý Úc Trình nói.
“Em đối xử với anh thế này là tốt lắm
rồi đấy.” Ninh Tuy đè đầu đối phương, bật cười nói: “Tương lai anh mà dám dùng
súng chĩa vào em là chúng ta gặp nhau ở cục dân chính nhé.”
Thiếu niên Quý Úc Trình đã tự đào một
cái hố siêu to khổng lồ cho tương lai của mình nhưng cũng chẳng mấy sốt ruột.
Dù sao thì đấy cũng là chuyện trong tương lai của mình.
Mà anh tin chắc: tương lai mình sẽ
không để Ninh Tuy chạy mất.
“Thế để tôi nghĩ lại xem muốn cậu làm
gì.” Quý Úc Trình vừa tự ngẫm vừa tiện tay cầm cái thìa Ninh Tuy đặt trên miếng
dưa hấu lên, bỏ nốt phần cậu chưa ăn hết vào miệng.
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.