Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Mệt Xỉu

Chương 76: Ngoại truyện: Ngày thứ hai (3)


10 tháng

trướctiếp

Thiếu niên Quý Úc Trình rất cố chấp với việc bắt Ninh Tuy phải làm hết những việc mà cậu đã làm với anh của tương lai.

Cũng bởi vì biết sớm muộn gì Ninh Tuy sẽ rời đi nên trong lòng anh rất căng thẳng.

Sau khi sấy khô tóc xong, thiếu niên vội vàng nhấc chăn chui lên giường, mặt mũi tỉnh bơ đặt hai tay ngoài chăn, nghiêng đầu hỏi Ninh Tuy: “Cậu lại đây.”

Ninh Tuy buộc gọn dây máy sấy nhét vào tủ, hỏi lại: “Sao thế?”

“Lại đây ru tôi ngủ. Tôi muốn nghe chuyện cổ tích.” Thiếu niên Quý Úc Trình hiên ngang đưa ra yêu cầu.

Đường nét trên khuôn mặt của anh chưa góc cạnh như khi trưởng thành, vẫn là khuôn mặt non nớt của thiếu niên mới lớn chứ không phải của người đàn ông.

Vì anh đang nghiêng mặt nhìn chằm chằm Ninh Tuy, khiến khuôn mặt trắng bóc lại càng thêm trẻ.

Trong lòng Ninh Tuy nhộn nhạo, muốn véo mặt anh. Nhan sắc Quý Úc Trình khi còn ít tuổi càng trêu chọc lòng người hơn khi anh đã trưởng thành. Ninh Tuy muốn trêu ghẹo anh nhưng lại không có gan động tới.

Cậu chỉ bầu trời trong xanh cao vời vợi, nói: “Anh có muốn xem bây giờ là mấy giờ rồi không? Làm gì có ai sáng bảnh mắt ra rồi vẫn đòi đi ngủ không?”

Thiếu niên niên hùng hồn đối đáp: “Tôi toàn ngủ ban ngày. Mà nghe cậu kể thì cậu cũng luôn đọc truyện cho tôi của tương lai vào ban ngày mà. Tại sao sau này tôi được như thế mà bây giờ không được?”

Ninh Tuy trả lời: “Lúc em kể chuyện cổ tích cho anh nghe là khi anh sống thực vật nằm một chỗ.”

Thiếu niên Quý Úc Trình nhắm mắt, buông hai tay bị băng bó kín bên người, mặt vô cảm đáp: “Bây giờ tôi nhắm mắt không nói gì nữa thì có khác gì người thực vật đâu.”

Ninh Tuy suýt phì cười với dáng vẻ vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn này của anh. Tính cách này đúng là giống y đúc với khi anh đã trưởng thành.

Ninh Tuy bất đắc dĩ, nhưng vẫn nuông chiều nhìn anh rồi đi qua ngồi xuống bên giường: “Trước lúc ngủ tối em đọc anh nghe nhé. Ban ngày còn nhiều việc khác để làm, anh không muốn cùng làm việc gì khác với em à?”

Quý Úc Trình mở mắt nhìn Ninh Tuy, không hề giấu giếm khát vọng của mình, hỏi cậu: “Sau này trước khi đi ngủ cậu đều sẽ đọc truyện cho tôi nghe à?”

Ninh Tuy bó tay với anh, trả lời: “Đương nhiên rồi.”

Quý Úc Trình liếc cậu, đôi môi cong lên cười.

Quả nhiên Quý Úc Trình còn trẻ cho dù muốn che giấu yêu thích của mình cũng không khéo giấu hết.

“Vậy được rồi, ban ngày tha cho cậu.”

Ninh Tuy không hề biết thanh niên Quý Úc Trình đã thầm nghĩ ra hết những câu chuyện cổ tích muốn nghe mỗi tối cả tháng. Cậu nghiêng tai nghe ngóng bên ngoài, nói: “Hình như lại có người tới.”

Trời mùa thu khô hanh, ông quản gia đúng giờ đưa hoa quả lên.

Ninh Tuy vẫn im lặng không động tĩnh như mọi khi, Quý Úc Trình hiểu ý bèn đi ra mở hé cửa phòng.

Quý Úc Trình nhìn đĩa hoa quả đầy kiwi và thanh long đã được cắt gọt cắm sẵn dĩa, nói: “Tôi muốn ăn cam cắt miếng nữa.”

Anh đoán ra được những món mà Ninh Tuy thích ăn thông qua những câu chuyện vụn vặt giữa cậu và anh của tương lai mà cậu từng kể.

Ông quản gia ngạc nhiên nhìn cậu chủ nhỏ trong bộ quần áo bệnh nhân, suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Cậu chủ, cậu đang quen bạn trên mạng à?”

Trước kia mỗi lần ông đưa hoa quả đến cho cậu chủ, cậu chỉ bỏ mặc trên bàn cho đến tối ông quay lại dọn đi thì thấy thỉnh thoảng Quý Úc Trình ăn vài miếng, có lúc không ăn gì

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp