Ninh Tuy và Quý Úc Trình về tương lai
cùng một lúc.
Tuy rằng hai người đã ở bên kia năm
ngày, nhưng đối với tuyến thời gian trước mắt thì chỉ qua vài giây, có thể
nói là chuyện trong chớp mắt.
Quý Úc Trình vừa mở mắt ra nhìn thấy
Ninh Tuy, đã ghen tỵ hỏi: “Gặp anh năm mười lăm tuổi rồi không muốn trở
lại à...”
Nhưng anh còn chưa nói xong đã
khựng lại, nhíu mày.
Ninh Tuy cũng giật mình.
Bởi vì lúc này, hai người đồng loạt
có được ký ức năm mười lăm tuổi.
Trong đầu Ninh Tuy hiện lên từng
đoạn, từng đoạn ký ức Quý Úc Trình đưa mình đi công viên giải trí chơi,
mà cảnh cuối cùng của ký ức là Quý Úc Trình đưa cậu đến resort nghỉ
dưỡng trượt tuyết, rồi đưa cậu về trường học, lúc đó anh mặc chiếc áo sơ
mi đen, đứng ở cổng trường, nhìn theo cậu đi vào trường học.
Bởi vì ký ức kia ùa vào trong nháy mắt,
cho nên rất giống như mới vừa trải qua.
Ninh Tuy như đang nằm mơ, trong mơ ăn
một viên kẹo, mặc dù chỉ là mơ nhưng sau khi tỉnh lại vẫn còn dư vị ngọt
ngào. Những ký ức liên quan đến thời thơ ấu cũng không chỉ còn gam màu xám
trắng và sự bần cùng, ngược lại có thêm một đoạn sắc cầu vồng. Làm tâm
trạng cậu lập tức tốt hơn.
Cậu nhớ lại những ký ức kia,
kh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.