Quý Úc Trình dẫn nhóc Ninh Tuy về
trường, đưa cặp cho cậu: “Sau khi về phòng thì nghỉ ngơi cho tốt nhé.”
Nhóc Ninh Tuy nhận lấy cái cặp rồi ôm
vào lòng, lưu luyến hỏi: “Ngày mai em còn gặp được anh không?”
“Đương nhiên là được chứ.” Quý Úc Trình
cúi người nhéo mặt của cậu, nói: “Ngày mai anh vẫn đứng đây chờ em tan học, em
viết một danh sách những gì em muốn chơi muốn ăn vào đó, anh sẽ đưa em đi.”
Nhóc Ninh Tuy ngơ ngác nhìn anh, bỗng
cảm thấy choáng váng bởi cơn hạnh phúc bất thình lình ập đến này, luôn cảm thấy
mọi chuyện hôm nay không chân thật tẹo nào. Chỉ một người anh trai thôi mà đã
đối xử tốt với cậu như vậy rồi, nếu cộng thêm ba mẹ nữa thì cậu phải hạnh phúc
đến mức nào đây?
Nhưng còn Tiểu Vũ và Lâm Mãn thì sao?
Nhóc Ninh Tuy hỏi: “Nhà chúng ta có thể
nhận nuôi họ không?”
Ninh Tuy đã chơi cả buổi chiều mặt cậu
cũng hơi đỏ lên vì hưng phấn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt vẫn còn vẻ trẻ
con mũm mĩm, trông có chút đáng yêu.
Em ấy vẫn còn là một đứa trẻ, Quý Úc
Trình nghĩ thầm.
“Được.” Quý Úc Trình nói: “Nhưng em
phải hứa với anh một điều kiện.”
Nhóc Ninh Tuy không ngờ Quý Úc Trình
lại dễ tính như vậy, vui sướng hỏi: “Điều gì?”
Quý Úc Trình: “Cho dù là cấp hai hay
cấp ba thì em cũng không được phép yêu đương, tốt nhất là lên đến đại học cũng
đừng yêu ai.”
Nhóc Ninh Tuy: “?”
Hai người đứng ở cổng trường, có một
người bạn cùng lớp quen biết Ninh Tuy đi ngang qua sau khi mua văn phòng phẩm,
khi đi ngang qua thì chào hỏi với Ninh Tuy, Quý Úc Trình nhận thấy nhóc Ninh
Tuy chắc hẳn rất được các cô gái trong lớp yêu thích, họ đều gọi Ninh Tuy là
“Nhóc Tuy”, có một vài cô bé đã đi qua rồi mà còn thường xuyên quay đầu lại.
Đây là điều mà Ninh Tuy tương lai chưa từng đề cập với anh.
“Tại sao vậy ạ?” Nhóc Ninh Tuy cảm thấy
rất kỳ lạ.
Quý Úc Trình nói như thật: “Nhà chúng
ta giáo dục nghiêm lắm, ba mẹ thích con cái học hành nghiêm túc, không thích
con mình yêu sớm.”
Nhóc Ninh Tuy hỏi: “Thế nào gọi là yêu
sớm ạ?” Trong lớp họ thường xuyên có các cô cậu đi KTV riêng, như vậy có được
tính không? Thật ra Ninh Tuy cũng muốn đi chơi với mọi người, nhưng cậu lại
“viêm màng túi”.
Quý Úc Trình từ từ thuyết phục: “Ví dụ
như em bị trầy da trong tiết thể dục, có bạn nữ dán băng keo cá nhân cho em,
vậy em sẽ làm gì?”
Vậy là mình không cần đến phòng y tế
nữa, nhóc Ninh Tuy vui vẻ nói: “Đương nhiên là cảm ơn bạn ấy rồi!”
“Sai.” Quý Úc Trình nói: “Em như vậy sẽ
khiến người ta hiểu lầm, em nên từ chối thẳng thừng, sao đó tự mình đến phòng y
tế.”
Nhóc Ninh Tuy nghi hoặc hỏi: “Nếu em bị
gãy xương thì cũng không thể vịn vai họ sao?”
Quý Úc Trình cắn răng: “Trừ trường hợp
đặc biệt.”
“Còn nữa, nếu có người viết thư tình
cho em thì em sẽ làm gì?”
Nhóc Ninh Tuy khát khao nói: “Em sẽ xem
người đó có đẹp hay không trước, nếu đẹp thì chấp nhận, còn xấu thì từ chối.”
“Sai.” Quý Úc Trình bất lực nói: “Cho
dù có đẹp hay không thì em cũng phải quyết đoán v ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.