Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Mệt Xỉu

Chương 71: Ngoại truyện – Ngày đầu tiên (2)


10 tháng

trướctiếp

Quý Úc Trình mỉm cười, anh cười rất đẹp, nhưng Ninh Tuy cảm thấy nụ cười này của anh ẩn chứa vài phần đe dọa: “Em cảm thấy trông anh giống mấy tuổi?”

Ninh Tuy: “Ờm, hai mươi bốn, hai lăm hay hai sáu gì đó?” Người đàn ông rất trẻ, nhưng khí chất trên người anh lại có không phù hợp với tuổi của anh chút nào, khiến Ninh Tuy hơi bối rối.

Quý Úc Trình hỏi tiếp: “Năm nay em bao nhiêu tuổi?”

Nhóc Ninh Tuy thành thật trả lời: “Mười lăm tuổi.”

Quý Úc Trình tức giận bật cười: “Cho nên em nghĩ rằng anh mười tuổi đã có thể sinh ra em sao?”

“Hóa ra anh không phải ba em à…” Ninh Tuy hơi thất vọng: “Vậy thôi.”

Một số đứa trẻ trong viện mồ côi là bị ba mẹ vứt bỏ, hoặc là ba mẹ đã qua đời, những đứa trẻ này biết rõ rằng mình không thể gặp lại ba mẹ nữa, nhưng Ninh Tuy thì khác, cậu không có ký ức gì về ba mẹ của mình. Từ khi còn nhỏ, cậu đã nhất mực khẳng định rằng mình chỉ lạc mất ba mẹ thôi, một ngày nào đó ba mẹ sẽ đến tìm lại cậu.

Cho nên mỗi khi nhìn thấy thông báo tìm người, cậu cũng sẽ nhìn thêm vài lần, cậu vẫn luôn ôm mong đợi trong lòng.

Quý Úc Trình có chút không đành lòng khi thấy dáng vẻ ủ rũ của Ninh Tuy, anh thầm nghĩ, sớm biết như vậy thì anh đợi mười năm sau mới xuyên không qua đây làm ba của cậu, cho dù bây giờ anh muốn làm nhưng tuổi tác không cho phép.

Tuy nhiên, nếu anh muốn tiếp cận Ninh Tuy và hai đứa trẻ này trong năm ngày nay thì anh thật sự cần phải có một thân phận đáng tin. Quý Úc Trình đổi giọng nói: “Nhưng em có thể là em trai của anh.”

“Hả?” Nhóc Ninh Tuy kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Quý Úc Trình bịa đặt lung tung: “Anh là người từ nơi khác đến, có lẽ các em cũng nhận ra được điều này, anh đến đây chính vì muốn tìm em trai của mình, lúc trước anh đã thuê thám tử tư điều tra chuyện này và kết quả báo cáo cho thấy em rất giống với đứa em trai đã mất tích nhiều năm của anh…”

Anh còn chưa kịp nói xong thì túi đồ ăn vặt trong tay nhóc Ninh Tuy đã rơi xuống đất, cứ thế nhào tới ôm lấy eo của anh với vẻ mặt phấn khích: “Anh ơi!”

Quý Úc Trình: “…”

… Cậu dễ lừa như vậy sao? Trong khi Quý Úc Trình cảm thấy đáng yêu thì anh lại không khỏi lo lắng, anh nắm lấy vai của Ninh Tuy: “Nếu có ai khác ngoài anh ra nói với em những lời này thì em tuyệt đối đừng tin bọn họ.”

Ninh Tuy gật đầu, phấn khích hỏi: “Vậy khi nào chúng ta đi làm xét nghiệm ADN?”

Quý Úc Trình nói: “Ba mẹ đang bận nên bảo anh đến đây thăm em trước, tuần sau họ sẽ đến dẫn em đi làm xét nghiệm.”

Tiểu Vũ ở bên cạnh mừng cho Ninh Tuy, nhưng Lâm Mãn thì lại quan sát Quý Úc Trình từ trên xuống dưới, cậu ấy nghi ngờ nói: “Nhưng hai người trông không giống nhau chút nào! Anh không phải là kẻ lừa đảo đấy chứ?”

Nhưng anh điển trai như vậy, làm gì phải lừa ba đứa học sinh bọn họ chứ? Họ cũng đâu có tiền!

Mặc dù trong dòng thời gian tương lai, anh vẫn luôn hơi ghen tị với mối tình cảm giữa Lâm Mãn và Ninh Tuy, nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Mãn lại là người đáng tin cậy duy nhất bên cạnh Ninh Tu

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp