Ninh Tuy không kìm được mà mỉm cười…
Trong đầu chỉ toàn yêu với đương cũng được, hình như cũng không có gì là không
tốt.
Ninh Tuy nằm bò trên bàn nhìn quản gia
chỉ huy mọi người bận trong bận ngoài, treo đèn lồng đỏ dưới mái hiên biệt thự,
đặt đĩa trái cây lên bàn uống nước, mùi thơm của thịt dê hầm củ cải bay ra từ
nhà bếp, cậu cảm nhận được hương vị của khói lửa trần gian mà xưa nay cậu chưa
bao giờ có được, trong lòng vừa thỏa mãn vừa ấm áp.
Dì Chu đang ở trên tầng dọn dẹp mấy món
đồ cũ hồi Quý Úc Trình còn làm người thực vật, bao gồm mấy món đồ dùng y tế, xe
lăn, đồ bệnh nhân… Ông cụ Quý kêu dì ấy tranh thủ vứt hết trước thềm năm mới,
coi như tiễn đưa cái cũ nghênh đón cái mới.
Thấy dì Chu vất vả kéo một bao đồ lớn
từ trong thang máy đi ra, Ninh Tuy nhàn rỗi không có việc gì làm nên lại gần:
“Để cháu giúp dì.”
Dì Chu mở thùng giấy ra, nói: “Vừa hay,
cậu kiểm tra xem tôi có gom nhầm thứ gì không.”
Ninh Tuy lia mắt nhìn, phát hiện không
chỉ có mấy món đồ vật và thuốc, ngay cả ga giường mà mình và Quý Úc Trình trong
trạng thái người thực vật từng ngủ chung, sữa tắm mùi thảo dược mà họ từng dùng
cũng đều bị thu gom vào đống đồ cần vứt đi.
Ninh Tuy hơi tiếc, dù sao thì những món
đồ này cũng từng chứa đựng những ký ức cậu ôm anh chồng thực vật ngủ chung. Có
điều… họ sắp bước vào cuộc sống mới rồi, họ sẽ cùng nhau tạo ra nhiều ký ức tốt
đẹp hơn.
Ninh Tuy bỗng thêm mấy phần khát khao
đối với tương lai.
“Dì cứ làm theo ý mình đi.” Ninh Tuy
cười nói: “Cháu không có vấn đề gì hết.”
Dì Chu nói: “Trong phòng sách có mấy
thứ như bệnh án cũ của bệnh viện gì đó, ông chủ cũng kêu tôi sửa soạn lại rồi
vứt đi. Nhưng có một số tài liệu tôi đọc không hiểu cho lắm…”
Ninh Tuy đang rảnh rỗi nên vội nói: “Để
cháu sửa soạn lại cho.”
Ninh Tuy lên tầng hai, vào phòng sách
của Quý Úc Trình.
Dì Chu đã thu gom mấy cuốn bệnh án và
đơn thuốc mà dì ấy hiểu được, còn có mấy bộ văn kiện mà trợ lý Chu mang về từ
bệnh viện, dì ấy đọc không hiểu nên đặt trên bàn.
Ninh Tuy lật đống văn kiện, rút ra mấy
tờ trong giai đoạn Quý Úc Trình còn làm người thực vật, bên trong kèm theo hai
bản báo cáo khám sức khỏe của Quý Úc Trình. Mặc dù trước kia Ninh Tuy đã từng
xem báo cáo kết quả hồi phục của anh, nhưng bây giờ nhìn lại, tâm trạng của cậu
đã khác hẳn.
Khi đó cậu nghĩ rằng chờ đến khi Quý Úc
Trình hoàn toàn khỏe lại thì mình có thể bỏ trốn, giờ đây thấy sức khỏe Quý Úc
Trình không có vấn đề gì, cậu lại cảm thấy yên tâm. Cậu rất biết ơn vì anh có
thể khỏe mạnh trở lại.
Sau khi sửa soạn lại một lượt, Ninh Tuy
chợt phát hiện tờ đơn chuyển nhượng di sản mà lần trước mình ký tên ở bệnh
viện.
… Thứ này không bị ông nội bỏ vào máy
xé giấy xử lý à? Quý Úc Trình đã tỉnh dậy rồi, hơn nữa gia tộc không còn loạn
trong giặc ngoài nữa, thế thì giữ lại bản hợp đồng này làm gì?
Ninh Tuy hơi bồn chồn rút tờ văn kiện
này ra.
Vừa rút ra, cậu lập tức phát hiện bản
hợp đồng này chẳng những không bị hủy bỏ mà còn có thêm chữ ký bằng bút máy của
Quý Úc Trình trên giấy, thậm chí có cả con dấu công chứng, chứng minh nó đã có
đủ hiệu lực pháp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.