Hai người vừa xuống xe, quản gia bước tới đón thì phát hiện chiếc nhẫn trên tay hai người.

Quản gia không nhịn được nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn mấy lần. Cậu cả mua hồi nào? Sao ngay cả ông cũng không biết? Ban đầu còn tưởng cậu cả hoàn toàn không am hiểu chuyện yêu đương, giờ nhìn đi, chẳng phải rất rành hay sao!

Sắp đến giao thừa, nhân viên trong biệt thự khá đông. Tranh thủ trước khi dự báo thời tiết nói rằng sắp có tuyết lớn, nghệ nhân làm vườn tập trung cắt tỉa cành cây trong vườn hoa. Trợ lý Chu và tài xế cũng giúp đỡ dì Châu dán tranh Tết theo yêu cầu của ông cụ Quý.

Quý Úc Trình nắm tay Ninh Tuy, cố ý đi dạo một vòng trước mặt những người này, còn hắng giọng mấy tiếng.

Mọi người rất khó mà không để ý tới chiếc nhẫn trên tay anh và Ninh Tuy. Bởi vì anh và Ninh Tuy nắm tay mười ngón đan vào nhau, còn thường xuyên giơ tay lên lắc lư một cái, cho dù lúc thay giày bàn tay cũng không tách ra, động tác cố tình này khiến cặp nhẫn đôi kia càng trở nên chói mắt hơn.

Ninh Tuy cũng không biết chuyện này có gì đáng để khoe khoang nên hơi ngượng ngùng. Nhưng nếu Quý Úc Trình vui vẻ, cậu cũng đành phải kiên trì phối hợp với anh.

Trợ lý Chu đi theo sau hai người cảm thấy mình bị bạo kích. Vốn dĩ đến Tết về nhà ăn Tết sẽ bị ba mẹ giục cưới rồi, trước khi về nhà còn bị nhét một đống cơm chó…

Trước khi gặp tai nạn giao thông, Quý Úc Trình sẽ không bao giờ làm chuyện ấu trĩ như thế này. Trước kia hình tượng của anh trong lòng trợ lý Chu là cậu cả cao cao tại thượng không thích nói chuyện, thậm chí tính cách còn hơi tối tăm lạnh lùng, trợ lý Chu cho rằng dù một ngày nào đó Quý Úc Trình liên hôn với người khác thì cảnh tượng cũng sẽ là người nọ chạy theo sau lưng Quý Úc Trình. Nhưng kể từ khi anh kết hôn với Ninh Tuy, sau đó tỉnh dậy sau một quãng thời gian dài làm người thực vật, những chuyện gần gũi thân thiết giống những người bình thường kiểu này anh làm càng ngày càng thường xuyên.

Trợ lý Chu âm thầm phỏng đoán tâm lý của Quý Úc Trình, sau đó khi Quý Úc Trình và Ninh Tuy đứng ở chỗ hành lang gần cửa ra vào cởi áo khoác, anh ta kịp thời biểu lộ một chút hâm mộ: “Tình cảm giữa cậu cả và mợ cả thật tốt, ước gì tôi cũng có người yêu.”

Ninh Tuy: “…” Anh nói câu này giống y hệt robot đấy nhé, diễn giả trân quá đấy trợ lý Chu!

Nhưng Quý Úc Trình lại rất hưởng thụ. Anh đắc ý nói với trợ lý Chu: “Anh cũng đã đi theo ông nội tôi rất nhiều năm, nếu thật sự không tìm được đối tượng thì kêu ông cụ giới thiệu cho anh.”

“Thật sao? Thật sự rất cảm ơn cậu.” Trợ lý Chu vội vàng đáp lại.

Nói xong, anh ta ngẩng đầu lên thì thấy sau khi Quý Úc Trình đã tháo khăn quàng cổ ra, bên cổ của anh có một hai dấu vết mờ ám. Nói đùa thì nói đùa, chứ anh ta không dám dò xét cuộc sống riêng tư của Quý Úc Trình, thế là trợ lý Chu cuống quýt dời tầm mắt.

Quý Úc Trình lại hoàn toàn không có ý định che lấp một chút nào, vội vàng kéo tay Ninh Tuy đi đến phòng sách của ông cụ Quý.

Hai người vào phòng sách trò chuyện với ông cụ mấy câu. Chẳng mấy chốc tầm mắt của ông cụ không thể kìm nén được mà nhìn vào vị trí giống hệt trợ lý Chu lúc nãy.

Họ đều đang nhìn cái g

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play