Hà Quyết nhướng mày, nhìn Kiều Noãn đang nhảy dựng lên: “Em hi vọng anh nghĩ em là cái gì?”

"Tôi… Nếu cậu đã quen với Hứa Vân Giao, cần gì phải bận tâm…"

"Anh không có quen cô ấy." Hà Quyết ngắt lời: "Cô ấy đã có bạn trai rồi."

"...Cô ấy đã có bạn trai mà cậu vẫn dây dưa không rõ với cô ấy."

"Em đừng đổ oan cho anh, anh chỉ dây dưa không rõ với em."

"..." Thấy Hà Quyết thản nhiên nói những lời ‘không biết xấu hổ’ như vậy, Kiều Noãn không khỏi cảm thấy thật ba chấm, hiện tại cấp độ nhơn mặt của Hà Quyết đã tăng lên không chỉ một hai phần, cô căn bản không phải là đối thủ của cậu.

Hà Quyết cũng đứng lên theo, cúi đầu nhìn cô: "Nghiêm túc mà nói."

"Cái... cái gì?"

Hà Quyết cách rất gần, chăm chú mà nhiệt tình nhìn cô: "Trở về đi."

Kiều Noãn sửng sốt.

"Anh không biết tại sao khi đó em lại kiên quyết muốn chia tay với anh, nếu lúc đó em cảm thấy anh không đủ mạnh mẽ, thì hiện tại em có thể cân nhắc lại."

"Tôi không…"

“Đừng nói em không thích anh." Hà Quyết ngắt lời cô: "Nói thật đi.”

Kiều Noãn trầm mặc một lúc, cuối cùng cắn môi nhẹ lắc đầu: “Chúng ta không thể ở bên nhau.”

"Cho anh một lý do."

"Chúng ta không có tương lai."

"Anh có thể cho em tương lai."

Kiều Noãn khẽ thở dài: "Hà Quyết, hãy nghe tôi nói này. Mẹ tôi rất quý cậu, coi cậu như con ruột trong nhà, nhưng bà không thể chấp nhận việc một ngày nào đó cậu sẽ trở thành con rể của bà được. Tôi không muốn bà bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ."

Hà Quyết im lặng.

Kiều Noãn lùi lại phía sau một bước, nặn ra một nụ cười nói: "Cậu xem, cậu còn trẻ như vậy, tương lai dài ở phía trước, cậu chỉ là không cam lòng chuyện này không có kết cục bình thường mà thôi..."

"Em đừng tự tưởng tượng."

"...Thật sự xin lỗi, Hà Quyết. Thực sự, chúng ta đừng lãng phí thời gian của nhau nữa. Tôi thừa nhận rằng tôi vẫn... Nhưng không phải cứ thích là có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề."

Hà Quyết trầm ngâm hồi lâu không trả lời.

Kiều Noãn cười: “Tôi về trước.” Nói xong, cô xoay người đi về phía cửa.

Hà Quyết cũng không cản lại, điều này khiến Kiều Noãn cảm thấy nhẹ nhõm nhưng lại có chút mất mát.

Sau đó mấy ngày, Hà Quyết vẫn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, còn Kiều Noãn ngoài việc tham gia các buổi họp lớp thì chỉ dành thời gian cho Tạ Thanh Yến.

Vào ngày này, cả hai vô tình trở lại trường cũ và muốn ghé thăm quán trà sữa năm xưa. Hóa ra các cửa hàng trong khu vực đó đã thay đổi đến không thể nào nhận ra, quán trà sữa ngày nào giờ đã trở thành một cửa hàng văn phòng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play