Lúc Kiều Noãn ra khỏi cổng trường, đối diện trường tiểu học trực thuộc
có một bé gái đang chạy về hướng bên này, cô vội dừng bước tránh sang bên cạnh
để cho cô bé đi. Ai biết được là cô bé dừng trước mặt cô thở hồng hộc rồi tóm
chặt lấy cổ tay cô kéo về hướng đối diện.
''Này khoan khoan! Chị có biết em không?''
Cô bé lúc thì ra sức kéo cô lúc thì ra sức giải thích: ''Hà, Hà Quyết
té bể đầu rồi!''
Kiều Noãn ngẩn người, lúc định thần lại thì đã bước một nửa chân vào cổng
của trường tiểu học trực thuộc rồi.
Cô bé một mạch kéo cô đến khu dạy học phía dưới… Xung quanh đó đã có một
nhóm người, cô bé lớn tiếng hô: ''Chị của Hà Quyết đến rồi, các cậu mau tránh
ra!''
Đám nhóc quỷ cùng ồ ạt nhường ra một lối đi, Kiều Noãn chen vào đám
đông, chỉ thấy Hà Quyết đang ngồi xổm trên mặt đất, ôm đầu, trên tay toàn là
máu. Đứng đối diện cậu là một cậu bé xấp xỉ cậu, có lẽ là đang sợ hãi, khuôn mặt
thì đỏ bừng, che miệng run cầm cập, nước mắt lưng tròng, muốn khóc nhưng lại
không dám.
Kiều Noãn bị cảnh tượng này làm cho giật mình, nhưng mà nhìn xung quanh
thì đều là nhóc quỷ trạc tuổi Hà Quyết, không có lấy một người có thể đưa ra
quyết định, vội hít sâu vào một hơi, buộc bản thân phải bình tĩnh lại: ''Giáo
viên của bọn em đâu?''
''Giáo viên đều đã đi họp rồi ạ!'' Đám nhóc quỷ líu ra líu ríu đáp.
Kiều Noãn chỉ tay về cô bé vừa kéo cô tới đây: ''Em mau đi kêu giáo
viên chủ nhiệm của bọn em tới đây!'' Sau khi sắp xếp xong, Kiều Noãn ngồi xổm đến
trước mặt Hà Quyết, cẩn thận từng li từng tí tách tay của cậu ra, kiểm tra vết
thương, Hà Quyết nhìn cô với đôi mắt trong veo lộ ra từ trong khuỷu tay.
''Có đau không? Có chóng mặt không?'' Kiều Noãn cố gắng hạ thấp giọng.
Hà Quyết lắc đầu. Kiều Noãn đem cặp sách đưa cho cậu bé đứng đối diện,
sau đó khom người xuống để Hà Quyết leo lên, cõng cậu đi tới phòng y tế. Sợ làm
não bị chấn động, Kiều Noãn không dám đi quá nhanh. Một nhóm trẻ con thì ở phía
sau, líu ra líu ríu hỏi Hà Quyết có nghiêm trọng không, nhóc quỷ giúp cô ôm cặp
sách cũng nhắm mắt xuôi theo đi theo phía sau.
Sau khi đến phòng y tế, y tá vội đặt Hà Quyết ở trên giường, giúp cậu cầm
máu. Kiều Noãn dùng điện thoại của phòng y tế gọi về nhà. Không lâu sau, cô
giáo Đàm, chủ nhiệm của Hà Quyết cũng vội đến. Đầu tiên cô ấy hỏi y tá những vấn
đề liên quan, biết mẹ Kiều không lâu nữa sẽ tới mới thở ra một hơi, đến ngồi cạnh
giường Hà Quyết, hỏi cậu cảm thấy thế nào. Hà Quyết khẽ lắc đầu, không nói chuyện.
Còn đứa trẻ kia luôn yên lặng kìm nén nước mắt, sau khi thấy cô giáo Đàm đến cuối
cùng cũng không nhịn được nữa mà nức nở.
Cô giáo Đàm đen mặt, cũng đoán ra được chuyện xảy ra với Hà Quyết không
tránh khỏi có liên quan đến đứa trẻ này, nghiêm giọng nói: ''Chuyện xảy ra thế
nào?"
Đứa trẻ đó càng khóc to hơn, nhưng bất kể cô giáo Đàm truy hỏi ra sao
thì vẫn là không chịu nói. Cô giáo Đàm chỉ tay vào cô bé lúc nãy mới kéo Kiều
Noãn tới: ''Vân Giao, em nói đi, chuyện xảy ra thế nào?''
''Chúng em lúc đó đang tổng vệ sinh, Hà Quyết và Hứa Hách đang lau kính
cùng nhau, không biết xảy ra chuyện gì lại ầm ĩ lên, Hứa Hách nói ba Hà Quyết bị
con hồ ly tinh câu đi mất rồi, Hà Quyết liền rất tức giận, rồi đánh nhau với Hứa
Hách, đánh qua đánh lại, rồi Hứa Hách đẩy Hà Quyết từ trên bàn xuống.''
Kiều Noãn nghe lời này liền hít vào một hơi, vội đi xem Hà Quyết, nhưng
cánh tay cậu đang che mắt nên không nhìn ra được bất kì biểu cảm nào. Cô giáo
Đàm bắt đầu giáo huấn Hứa Hách, không bao lâu sau, mẹ Kiều cũng vội đến nơi.
Đến bệnh viện, Hà Quyết vào phòng phóng xạ chụp ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.