《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Sau
mấy trận mưa thì thời tiết bắt đầu hạ nhiệt, mùa đông của thành phố W đến đúng
hạn. Sau sinh nhật của Tạ Thanh Yến chính là Giáng Sinh, ngay sau đó chính là
Nguyên Đán, sinh nhật của Hà Quyết và thi cuối kỳ, sau đó liền chính thức bắt đầu
nghỉ đông rồi.
Kiều
Noãn đem dâu tây đặt lên bàn, thấy cửa phòng cho khách mà Hà Quyết ngủ vẫn đóng
lại như cũ, không nhịn được chạy tới gõ cửa. Đã là 10 giờ sáng, Hà Quyết còn
chưa rời giường, điều này cực kỳ không phù hợp với phong cách trước giờ của cậu.
Qua
thật lâu Hà Quyết mới ra mở cửa, vẻ mặt nhăn nhó, sắc mặt cũng có chút phiếm hồng.
Kiều Noãn giật mình, duỗi tay sờ trán cậu: “Phát sốt sao?”
Hà
Quyết vội vàng lui ra phía sau một bước né tránh, lắc đầu: “Không phải…… Chị ra
ngoài trước đi, tôi lập tức ra ngay.”
Kiều
Noãn nghi ngờ nhìn thoáng qua trong phòng, nhưng không phát hiện cái gì khác
thường, "Ồ” một tiếng: “Vậy cậu nhanh lên.”
Kiều
Noãn liền vừa ăn cà chua vừa xem TV, qua thật lâu mới thấy Hà Quyết ra khỏi
phòng, lập tức đi về phía toilet, mà hình như trong tay cậu đang nắm chặt thứ
gì đó.
Kiều
Noãn suy nghĩ một lúc lâu, sau đó đột nhiên trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt lập tức
đỏ bừng.
Tuy
nói môn sinh học ở sơ trung và cao trung vẫn luôn che che giấu giấu, nhưng thường
kiến thức cơ bản thì cô vẫn biết. Cô cảm thấy may mắn vì vừa rồi cô không có
truy hỏi kỹ càng, nếu không thì thật sự xấu hổ muốn chết.
Cô
nhân lúc Hà Quyết chưa ra nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, coi như
cái gì cũng không biết, chạy đi nấu cơm.
Trong
bữa ăn nói với Hà Quyết sắp xếp cho kỳ nghỉ đông của cô: "Tôi tìm được một
công việc bán thời gian, làm phụ đạo cho một đoàn học sinh du lịch ở trại mùa
đông .”
“Chính
là tờ thông báo tuyển dụng mà mấy ngày trước chị nhặt về sao?”
"Ừ,
tuy rằng tiền lương không nhiều, nhưng có thể thuận tiện đi thành phố B chơi,
cũng rất đáng. Tết năm nay cậu vẫn đến thành phố B ăn tết hay là ở lại nơi
này?”
Hà
Quyết ăn một ngụm cơm, sau một lúc lâu mới trả lời: "Để sau rồi nói.”
Kiều
Noãn thấy vậy cũng không hề hỏi nữa. Hà Quyết hiện giờ đã rất cao, nhảy một cái
cực kỳ khó thể tưởng tượng. Tương tự người lớn tâm tư cũng nhiều, có đôi khi Kiều
Noãn hoàn toàn không đoán ra được cậu nghĩ cái gì.
Cơm
nước xong cũng vừa lúc bạn học của Hà Quyết gọi điện thoại tới, Kiều Noãn liền
tự mình đi rửa chén. Lúc rửa được một nửa, cảm thấy có chút khác thường, không
tự giác quay đầu lại, thấy Hà Quyết đang đứng ở cửa phòng bếp nhìn cô.
“Sao,
sao vậy?” Kiều Noãn không biết Hà Quyết đã đứng bao lâu, chỉ là bị cậu nhìn đến
mức cả người đều không được tự nhiên.
Ánh
mắt của Hà Quyết hơi né tránh, lập tức tránh đi, vừa xắn tay áo vừa nói:
"Để tôi rửa đi.”
“Không
cần…… Cũng sắp xong rồi.”
Hà
Quyết kiên quyết muốn rửa, lúc lấy xơ mướp, tay đụng phải cánh tay của Kiều
Noãn, như bị điện giật lập tức lùi lại. Kiều Noãn bị động tác của cậu làm cho
không thể hiểu được, vội hỏi: “Sao, sao thế?”
“Tĩnh
điện.” Hà Quyết cúi đầu, lấy một cái chén lên.
Tay
cũng ướt hết rồi thì tĩnh điện cái quỷ gì…… Ki� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).