《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Cao
Lãng trở về vào buổi chiều ngày thứ ba của kỳ nghỉ, lúc chuông điện thoại của
ký túc xá vang lên, Kiều Noãn đang giặt quần áo. Cô lau tay qua loa, chạy tới cầm
lấy ống nghe, liền nghe được giọng nói mang theo ý cười quen thuộc của Cao Lãng
truyền tới: “Mang về cho em một chút đặc sản, ra lấy một chút đi.”
Kiều
Noãn nhìn bọt bột giặt còn dính trên tay mình, nhẹ giọng nói: “Được.”
Hẹn
ở gần bờ Thanh Hồ, lúc Kiều Noãn đến, thấy Cao Lãng đang đứng ở bên cạnh ghế
dài, đội chiếc mũ lưỡi trai lần trước, bên chân đặt một cái túi lớn. Thấy cô xuất
hiện, Cao Lãng vẫy vẫy tay: “Thực tập có tốt không?”
"Ừm……
Không có gì đặc biệt.”
“Đây
là đồ cho em.” Cao Lãng xách chiếc túi lên.
Kiều
Noãn lui ra phía sau một bước: “Học trưởng em không thể nhận được.”
"Cũng
không phải là cái gì đáng giá, một vài món ăn mà thôi.”
“Thật
sự không thể nhận.”
Sắc
mặt Cao Lãng trầm xuống một chút: “Em không cần thì anh vứt vào hồ vậy.” Giả vờ
sắp vứt vào hồ.
Kiều
Noãn vội vàng tiến lên ngăn cản, nhưng mà bên hồ nhiều đá vụn, động tác dưới
chân không ổn định, lảo đảo một cái, cơ thể ngã về phía sau. Cao Lãng lập tức
duỗi tay đỡ lấy lưng cô, sau đó thuận thế ôm vào trong lòng ngực mình.
Đại
não của Kiều Noãn tức khắc trống rỗng, chỉ nghe thấy nhịp tim trầm ổn của Cao
Lãng, xung quanh đều là hơi thở xa lạ mang theo mùi hương dễ ngửi. Tuy có mặt
trời, gió bên hồ lại rất lớn, nhưng cô lại có thể cảm giác được độ ấm trên bàn
tay của Cao Lãng đang dán vào trên lưng mình một cách rõ ràng.
Nhưng
cô lập tức phản ứng lại, dùng sức đẩy Cao Lãng ra. Trước sau cũng chỉ mất năm
giây, nhưng cũng đã đủ dài để Kiều Noãn đưa ra quyết định.
Cô
hít thở thật sâu vài lần, lui ra phía sau một bước.
Cao
Lãng chú ý tới động tác của cô, hơi nheo đôi mắt lại.
Kiều
Noãn ngẩng đầu, gắt gao nắm chặt đôi tay, nỗ lực để mình nhìn thẳng vào Cao
Lãng: “Học trưởng, em chưa từng hẹn hò yêu đương, cho nên rất nhiều chuyện đều
không hiểu, em không biết chính mình có phải đang tự mình đa tình hay không……”
“Không
phải.” Cao Lãng lập tức đánh gãy lời cô: “Anh biết em muốn nói gì, nhưng không
cần phải nói, anh có thể trả lời cho em, không phải.”
Kiều
Noãn trầm mặc một lát, nhưng vẫn kiên trì tiếp tục nói: “…… Em tự mình hiểu được,
biết mọi mặt của mình đều không ưu tú bằng San San……”
“Anh
nói rồi, chuyện này không liên quan đến San San.”
“Có
liên quan. Em nghĩ không ra lý do anh chọn em mà không phải là San San. Học trưởng,
anh là một người rất ưu tú, anh có thể dễ dàng đạt được những gì mà anh muốn.
Mà em…… em quá bình thường, thậm chí ở trước mặt anh, em thường hay cảm thấy
mình giống như một người khác, vừa tự ti vừa khép mình……”
“Rốt
cuộc em muốn nói cái gì?”
Kiều
Noãn lại lui ra phía sau một bước, nở một nụ cười: “Học trưởng, quà sinh nhật
anh tặng cho em là một đôi khuyên tai, ch ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).