“Có yêu cầu cụ thể nào không? Chẳng
hạn như tuổi tác hay giới tính.”
“Không có.”
“Được, hai ngày nữa tôi sẽ tìm cho
cậu.” Lý Đinh không hỏi cậu tại sao lại tìm người như vậy, mà cho dù anh ta có
hỏi, đối phương cũng chưa chắc đã trả lời.
Tư Mộc cảm ơn anh ta rồi đi ra
ngoài.
Hai ngày sau, một người có khuôn mặt
chữ điền, đầu cắt ngắn tiếp cận Tư Mộc, bộ dáng bên ngoài trông rất bình thường
với áo khoác và quần bò đơn giản, trông giống hệt như những thanh niên bình
thường trên phố.
Tư Mộc đã biết được một phần thông
tin của đối phương qua email từ ngày hôm trước, tên anh ta là Tôn Vĩ, là một bộ
đội đặc chủng, anh ta vô tình bị thương trong một nhiệm vụ, báo cáo sơ bộ bị
thương cấp ba.
“Lý Đinh kêu anh tới đây?”
“Ừ.” Đối phương gật đầu: “Xin chào,
tôi tên là Tôn Vĩ.”
“Tư Mộc.” Cậu xoay người đón anh ta
vào trong, sau đó rót cho anh ta một ly nước: “Yêu cầu của tôi rất đơn giản,
chỉ cần giúp tôi theo dõi một người, sau đó báo cáo cho tôi biết tình hình hoạt
động trong ngày của cô ấy cho tôi biết.”
“Vâng.” Tôn Uy không nhiều lời, mang
theo sự nghiêm khắc cùng trầm mặc đặc thù của quân nhân. “Có điều kiện gì khác
không?”
“Đừng để cô ấy biết là anh theo dõi
cô ấy.”
Kể từ ngày đó Tô Nhan không gặp lại
Tư Mộc nữa, thỉnh thoảng cậu cũng sẽ gọi điện, nhưng cô thường cố ý bỏ lỡ, cô
không biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng dựa vào biểu hiện của Tư Mộc,
cô cảm thấy rất có hy vọng.
Lần cuối cùng hai người bọn họ gặp
nhau là vào dịp cuố ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.