Cũng may cô gái này tính giác ngộ
cao, không bao lâu đã có thể điều chỉnh lại tâm trạng thoải mái, nhẹ nhàng hơn
rất nhiều, biểu tình của Tư Mộc cũng không còn lãnh đạm nữa, chạng vạng tối bọn
họ bắt xe đi vào thành phố đến một khách sạn rất xa hoa.
Phong cách của khách sạn này chẳng
khác nào một tòa lâu đài, trang hoàng vô cùng lộng lẫy, bọn họ vừa đẩy cánh cửa
xoay bằng thủy tinh trong suốt ra thì đã có người phục vụ ăn mặc chỉnh tề ôn
hòa tiến đến dẫn bọn họ vào trong.
Đồ ăn ở đây nổi tiếng là đắt đỏ, rất
nhiều ông chủ lớn sẽ đến đây dùng bữa để bàn chuyện làm ăn, đồng thời có thể
kiếm được rất nhiều mặt mũi, loại địa phương như vậy không phải là nơi học sinh
như họ nên đến để giải quyết chuyện cơm canh, nhưng cha của Chu Lễ Đạt có rất
nhiều tiền, hơn nữa còn có thẻ hội viên ở đây, biết con trai muốn đãi khách,
ông ta liền hào phóng dành một chỗ cho họ nên họ mới có thể đến đây.
Vừa đi lên một góc lầu hai liền thấy
một vài người cả nam cả nữ, dẫn đầu là người phụ nữ còn rất trẻ, mái tóc dài
gợn sóng buông xõa sau đầu, mặc quần áo công sở lịch lãm, tràn đầy khí chất
công chức.
Nhìn thấy Chu Lễ Đạt, cô ta nhịn
không được nhướng mày, cùng người bên cạnh thì thầm vài câu sau đó đi tới: “Sao
em lại tới nơi này?”
Chu Lễ Đạt cười nói: “Cùng bạn học
đến đây ăn cơm, chị Mẫn Tâm cũng có tiệc ở đây sao?”
La Mẫn Tâm, con gái của La Khoa, một
ông trùm kinh doanh ở thành phố N, gia đình cô ấy đã làm việc trong lĩnh vực
xuất nhập khẩu thương mại nhiều thế hệ đến nay, cô ây vốn có một anh trai nhưng
không may đã qua đời trong một vụ tai nạn máy bay vài năm trước, La Khoa vì quá
đau buồn nên đã từ chức chủ tịch, lui về phía sau làm hậu thuẫn, đưa con gái La
Mẫn Tâm vừa du học trở về lên nhận chức, may mắn thay, kỹ năng làm ăn của La
Mẫn Tâm không thua kém cha mình chút nào, sau nhiều năm thăng trầm, hiện tại cô
ấy đã ổn định được vị trí của mình.
Nhà họ La và nhà họ Chu cũng có chút
giao tình, tuy xuất thân bối cảnh cách xa, nhưng quả thật có chút giao thiệp,
con cái hai nhà cũng có quen biết lẫn nhau.
“Đúng vậy, cùng mấy vị lãnh đạo
trong Cục ăn một bữa cơm.” La Mẫn Tâm khoanh tay trước ngực, mắt hạnh mang ý
cười, dáng vẻ nhã nhặn lịch sự: “Chút nữa là em mời khách hay là móc hầu bao
của cha em?”
“Cha em mời khách.”
“Vậy sao, chị vốn đang tính toán
giúp em ký thanh toán bữa nay.”
Chu Lễ Đạt liếm liếm môi nói: “Chị
Mẫn Tâm ghi nhớ lần này đi, lần sau giúp em ký cũng được nha.”
“Em đúng thật là giỏi tính toán.”
Chu Lễ Đạt được đà leo lên: “Đó là
do chị Mẫn Tâm tốt bụng.”
“Được, vậy em nhớ kỹ đi!” Cô ấy cười
nói, ánh mắt sau đó vừa chuyển ra sau thấy Tư Mộc an tĩnh đứng thẳng, gương mặt
thanh tú tuấn nhã làm cô ấy không khỏi sửng sốt.
“Đây là…”
Chu Lễ Đạt nhìn theo tầm mắt của cô
ấy: “À, đây là bạn học cao trung của em.”
Tư Mộc lễ phép gật đầu chào hỏi La
Mẫn Tâm.
Cô ấy cười cười: “Không phải là bạn
đại học à?”
“Không phải, Tư Mộc là sinh viên ưu
tú, sao có thể học chung đại học với em được.”
“Hả?” La Mẫn Tâm lướt qua hai cô gái
đi đến trước mặt Tư Mộc: “Em là sinh viên trường nào?”
Tư Mộc lui một bước: “Đại học Z.”
Chu Lễ Đạt ở bên cạnh bổ sung: “Lúc
Tư Mộc vào đại học Z, điểm của cậu ấy cao hơn rất nhiều so với điểm chuẩn, có
thể vào được hai trường danh tiếng ở phía bắc luôn đó."
La Mẫn Tâm như cũ nhìn Tư Mộc, tiếp
tục hỏi: “Vậy sao em lại chọn đại học Z?”
Tư Mộc giương mắt nhìn về phía cô
ấy, trong đôi mắt trong veo phản chiếu khuôn mặt mê người của Lạc Mẫn Tâm, cậu
bình đạm nói: "Muốn vào thì vào thôi."
La Mẫn Tâm nhướng mày, vài giây sau
gật gật đầu: “Ừ, không tồi, có cá tính.”
Nói xong, cô ấy xoay người, một lần
nữa đi đến trước mặt Chu Lễ Đạt, nói: “Các em chơi tự nhiên nhé, chị đi trước,
nếu có việc cần gọi điện thoại cho chị.”
“Được.”
Chờ La Mẫn Tâm đi xa, bọn họ xoay
người cũng vào ghế lô, Tư Mộc một ngày đều ở bên ngoài, lúc này chút bớt thời
giờ gửi mấy tin nhắn cho Tô Nhan, chờ đồ ăn được dọn lên di động cũng chưa thấy
động tĩnh, cậu liền có chút đứng ngồi không yên liền nói với Chu Lễ Đạt mấy câu sau đó chạy ra hành
lang gọi điện thoại.
Hành lang lát gạch màu vàng cam sạch
sẽ đến mức có thể nhìn thấy bóng người phản chiếu, lác đác có khách hàng và
nhân viên phục vụ bưng đĩa đi qua, cậu nhìn trái phải một chút rồi đi ra sau
bên cạnh một cây cột lớn gần đó, dựa vào lan can gọi điện thoại cho Tô Nhan.
Âm thanh thông báo đơn điệu vang ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.