Lúc Tô Nhan về đến nhà thì Tư Mộc
cũng đã trở lại, cô nghe thấy một giọng nói phát ra từ trong phòng, lúc này cậu
đang đeo một cặp kính không gọng trên chiếc mũi cao trông cậu thông minh hơn
nhiều, Tư Mộc bị cận thị, nhưng số độ rất nhỏ, ngẫu nhiên đôi mắt không thoải
mái mới đeo một chút.
“Chị, chị đi đâu vậy? Sao muộn như
vậy mới trở về.” Cậu vừa nói vừa bước tới giúp cô cởi giày, lấy dép trong tủ
giày ra mang cho cô.
“Cùng bạn ăn cơm.” Tô Nhan đổi giày
xong mang vào, tùy ý ném túi xách trong tay lên ghế: "Mắt không thoải mái
thì nên đi ngủ sớm một chút, đừng thức đêm.”
Tư Mộc kéo kính xuống, cầm túi xách
treo lên: “Đã biết, em đi chuẩn bị nước cho chị tắm.”
“Không cần, em đi làm việc của em
đi.” Tô Nhan vừa lớn tiếng nói với cậu, vừa thu dọn quần áo để vào phòng thay.
“Không có việc gì, dù sao cũng không
phải việc khó.” Nói xong cậu đi vào phòng vệ sinh, thời điểm chờ Tô Nhan tiến
vào, cậu nghiêng đầu nói: “Chị, ngày hôm qua không phải chị nói muốn uống canh
gà sao, em đã mua nửa con gà đen rút xương hầm rồi, đợi lát nữa rửa xong rồi em
sẽ mang ra cho chị.”
Tô Nhan kinh ngạc liếc cậu một cái,
tối hôm qua chẳng qua đột nhiên thuận miệng nói đói bụng, không nghĩ tới tiểu
tử này liền để bụng, nhưng cô mới vừa đi ăn trở về xong, hiện tại không thể ăn
thêm gì nữa.
“Hầm được bao lâu rồi?”
“Ba tiếng rồi.”
“Ba tiếng? Em không phải nói hôm nay
có tiết tự học buổi tối sao, sao lại trở về sớm như vậy?”
Tư Mộc nhấp nháy miệng: "A, em
trốn học.”
Tô Nhan vỗ cái ót cậu một cái: “Gan
lớn rồi nhỉ, về sau không cho phép trốn học, trừ phi là muốn hẹn hò với bạn
gái, như vậy mới có thể tuỳ ý.”
Tư Mộc dở khóc dở cười liếc nhìn cô
một cái: "Đã biết.”
Nửa giờ sau, Tô Nhan đầu tóc ướt
sũng đi ra, trên bàn ăn canh gà hầm đã được dọn lên, hương thơm ngào ngạt bốn
phía.
Thịt gà đen mềm, nước luộc canh
trong, còn có chút � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.