Diệp
Thanh Đường mở mắt ra vẫn đang không biết mình đang ở đâu. Trong không gian tối
mịt, một mùi thơm của gỗ quen thuộc với cô, nhưng không phải là mùi hương của
phòng ngủ của cô. Một
cánh tay đặt trên eo cô, không nặng lắm nhưng cảm giác rất rõ ràng. Lúc
này cô mới ý thức được là không chỉ có một mình cô. Cô
đang nằm cùng hướng với người phía sau, nhiệt độ lồng ngực anh khiến lưng cô đổ
mồ hôi. Da
trên gò má có chút căng thẳng, đêm qua trước khi đi ngủ, cô đã rửa mặt nhưng
quên không bôi kem dưỡng da. Diệp
Thanh Đường nheo mắt một cách uể oải, chờ cơn buồn ngủ qua đi, cô nhẹ nhàng gỡ
cánh tay của anh ra, rón rén đi ra khỏi phòng. Khi
cánh cửa phòng ngủ với rèm cửa đóng lại, ánh sáng rực rỡ của bầu trời đầu mùa
hè ập đến. Diệp
Thanh Đường nhìn vào ánh sáng mặt trời màu mật ong nhạt được chiếu qua các cửa
sổ mới ý thức được rằng lúc này có thể đã không còn sớm nữa. Cô
nhìn lên đồng hồ treo tường lúc này đã 10 giờ sáng. Cô
liền đi tìm điện thoại của mình. Điện
thoại rơi trên ghế sofa và đã hết sạch pin. Cô
tìm thấy phích cắm và cáp sạc của điện thoại Ứng Như Ký. Cắm vào ổ cắm bên cạnh
ghế sofa, sau khi sạc được một lúc thì điện thoại lên nguồn. Đúng
là không có gì bất ngờ, có rất nhiều tin nhắn WeChat được gửi đến, những chấm đỏ dày đặc dường như phóng đại quá mức
vai trò của cô: thế giới này không có Diệp đại tiểu thư thì không thể hoạt động
được vậy. Diệp
Thanh Đường chủ yếu chỉ trả lời mấy tin quan trọng, chủ yếu là Ngũ Thanh Thư hỏi
cô khi nào đến phòng làm việc, cô trả lời buổi chiều sẽ đến. Cô
bỏ đi� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).