Dã Đường

Chương 16: Đến lúc đó nói với em.


11 tháng

trướctiếp

“Nếu như nói, tôi không có sở trường yêu đương anh có tin không?” Diệp Thanh Đường cười nói.

Ứng Như Ký thu tay lại, ngồi thẳng dậy, vừa sang số khởi động xe vừa hỏi: “Nói thế nào?”

“Mấy mối tình của tôi chưa bao giờ quá nửa năm.” Diệp Thanh Đường lấy từ trong túi ra một cái gương đằng sau có in hoạt báo cổ điển của nữ, soi soi sợi dây chuyền trên cổ, viên bảo thạch màu xanh đậm đó càng làm nổi bật làn da trắng của cô hơn.

Cô nói: “Trừ những người chỉ date một hai lần, những mối quan hệ chính thức ngắn thì một hai tuần, dài thì có thể ba tháng. Gần nhất là mối tình nửa năm, chỉ vì tôi ở Los Angeles còn anh ấy ở Atlanta, khoảng cách làm hạn chế tần suất gặp mặt của hai người, cũng làm chậm tốc độ chán của tôi.”

Ứng Như Ký bắt ngay trọng điểm: “Cô rất dễ chán?”

“Ừ.” Diệp Thanh Đường nói một cách thản nhiên. Bỏ gương lại vào trong túi: “Tôi là người hứng lên rất dễ, tuột mood cũng rất nhanh, lúc hứng, có thể cả đêm ngồi máy bay đến thành phố của đối phương gặp nhau, lúc tuột mood rồi cũng rất nhanh cắt đứt quan hệ không chút luyến lưu.”

“Vì lí do gì mà người ta tuột mood?” Ứng Như Ký biết cách nói “hứng”: "tuột mood” này vì Tôn Miêu cũng hay nói.

“Khó nói lắm. Muôn vạn kiểu lý do, ví dụ như lúc nào đó đi ăn tối với nhau, đối phương có thái độ quát tháo ra lệnh với phục vụ khiến tôi không thích, ví dụ như vì gọi là liên minh thường xuân thì có một cảm giác ưu việt hơn mà không sao nói rõ được, ví dụ như xu hướng thể hiện sự lấy lòng người da trắng, còn có mấy điều rất vặt vãnh, ví dụ như mặc nguyên áo ba lỗ khi vừa mới đánh xong trận bóng người đầy mồ hôi lao vào ôm tôi, tôi sẽ cảm thấy rất là buồn nôn; lại ví dụ như, lông chân quá rậm...”

Ứng Như Ký nghe mà cười đến ra tiếng: “Có vẻ như cô không đủ hiểu đối phương. Sao không tiếp xúc nhiều hơn? Hiểu nhau hơn rồi lại ở bên nhau?

“Vì tôi nổi hứng lên thì rất nhanh, đặc biệt là với Crush, không cách nào kiềm chế được, có khả năng là ngày đầu gặp mặt, sang ngày thứ hai đã trực tiếp tỏ tình rồi, tôi không thể chịu nổi sự trì hoãn mà thỏa mãn, tôi cảm thấy tình cảm chỉ có hai trạng thái là thỏa mãn và không thỏa mãn, trì hoãn sự thỏa mãn rồi còn thỏa mãn không? Trưa hè nóng nực rất muốn uống nước có ga, mà phải đợi đến tối mới uống được, khoảnh khắc khát vọng mãnh liệt đó đã qua rồi, cho dù tôi có uống được nước có ga, cũng không còn là thứ tôi muốn nữa.”

Ứng Như Ký trầm mặc một lúc.

Diệp Thanh Đường nói tiếp: “Tôi cũng khát vọng có một mối quan hệ thân mật lâu dài bền vững, nhưng dường như rất khó để vượt qua sự nhạt nhẽo khi cảm xúc bị lụi tàn. Nếu vẫn còn nhiều hương vị đợi tôi nếm thử, thì tôi sẽ không nhai mãi một viên kẹo cao su đã mất đi vị ngọt.”

Ứng Như Ký quay đầu nhìn cô một cái: “Phải chăng cô chưa từng nghĩ đến, có lẽ, tình yêu chân chính không phải là một viên kẹo cao su.”

“Tôi biết là không phải, tôi biết mà.” Tầm mắt Diệp Thanh Đường hơi thu lại, khẽ cười: “... Bởi vậy tôi mới nói tôi không giỏi yêu đương. Tôi từng yêu rồi, đều giống như tình y

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp