Thủ Đoạn Làm Phiền Để Cập Nhật Của Hàng Xóm Điên Khùng

CHƯƠNG 54: KHÔNG MUỐN THAY THẾ AI…


10 tháng

trướctiếp

Lời tựa:

Sau này chúng ta không còn liên lạc với nhau, tôi luôn cảm thấy rất tiếc nuối. Tôi nói rằng đó có thể là day dứt của cả cuộc đời tôi. Lúc nào tôi cũng bảo rằng tôi rất thích, thích đến mức không thể tới gần. Lúc nào tôi cũng nói rằng nếu ông trời ban cho tôi một cơ hội nữa, tôi nhất định phải dũng cảm vì cậu một lần. Cuối cùng, hết lần này đến lần khác, tôi vẫn không thể bước từng bước dũng cảm kia. Bạch Nguyệt Quang là người nên chỉ toả sáng ở trong lòng. Vậy cậu cứ mãi mãi ở lại trong trái tim của tôi nhé? Tôi không muốn phá huỷ sự đẹp đẽ kia.

 

– Tinh Tinh

“Vậy chúng ta đi thôi!” Ôn Tinh Đàm nhìn Lâm Thư Thiển và nói.

Lâm Thư Thiển nhướng mày với Tô Nhan Chi.

“Đi thôi, vì mọi người đều đã quen biết nhau rồi nên không có gì phải ngại cả.” Tô Nhan Chi cười cười nói.

“Cậu có muốn gọi lại cho hàng xóm của mình không?” Lâm Thư Thiển nhìn Tô Nhan Chi và hỏi.

“Thôi thôi, sợ rằng anh ấy không có thời gian.” Ôn Tinh Đàm ngay lập tức nói, xem ra anh ấy còn phấn khích hơn cả Tô Nhan Chi.

Lâm Thư Thiển cau mày và liếc nhìn Ôn Tinh Đàm, sau đó nhìn Tô Nhan Chi, cuối cùng nói: “Vậy được thôi!”

 

Kỳ Thì Minh cảm thấy hơi xấu hổ, rõ ràng bọn họ là bạn học cũ, mà cũng có thể coi là ‘thanh mai trúc mã’ của nhau, nhưng mối quan hệ của Ôn Tinh Đàm và những người khác dường như còn tốt hơn như thế.

“Được rồi, đi thôi mọi người.” Tô Nhan Chi cũng cảm thấy bầu không khí đột nhiên trở nên ngượng ngùng, lập tức nói với khí thế sôi nổi.

“Được.” Kỳ Thì Minh cười gật đầu.

“Đi ăn gì được nhỉ?” Lâm Thư Thiển khoác tay Ôn Tinh Đàm quay lại hỏi Tô Nhan Chi.

Kỳ Thì Minh liếc nhìn Tô Nhan Chi, mím môi và nói: “Tôi sao cũng được.”

Lâm Thư Thiển nhướng mày liếc nhìn Tô Nhan Chi như thể đang hỏi bạn muốn ăn gì..

“Hay ăn lẩu?” Lâm Thư Khiêm cười nhạt, cong cong mày.

Tô Nhan Chi gật đầu và nói: “Tớ thấy được đó.”

Kỳ Thi Minh cũng nở nụ cười biểu thị sự đồng ý.

Lâm Thư Thiển nhìn Ôn Tinh Đàm với nụ cười nhẹ và hỏi: “Cậu thấy sao?”

Ôn Tinh Đàm mỉm cười, chạm vào mái tóc của Lâm Thư Thiển và nói: “Nghe cậu hết. ”

“Ôi mẹ ơi!” Tô Nhan Chi ngay lập tức nói với Kỳ Thì Minh với một nụ cười: “Nhìn hai người này, hở một tí ra là rắc câu lương thôi.”

Kỳ Thì Minh nở ra một nụ cười và hỏi:“Thiển Thiển và Ôn Ôn quen nhau từ lúc nào vậy?”

“Thiển Thiển đã nói với tôi sự thật rồi, rằng hai đứa nó mới quen nhau gần đây thôi.” Tô Nhan Chi nhìn bóng lưng của Ông Tinh Đàm và Lâm Thư Thiển, cười nói.

Kỳ Thì Minh sững sờ một lúc rồi nói: “Tớ không hiểu ý của cậu lắm.”

Tô Nhan Chi cười lên: “Tôi đã nghĩ không khí giữa họ kì lạ từ r�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp