Lời tựa:
Gần đây, tôi rất tâm đắc một đoạn văn: Hoa không phải chỉ nở vào mùa xuân, sông không phải chỉ chảy ra biển lớn. Hoa nở bốn mùa, sông chảy muôn phương. Chỉ cần còn yêu, núi non, biển cả đều không thể ngăn trở. Thế giới của em luôn đầy rẫy những biến chuyển, chỉ mong hằng năm đều có anh bên cạnh. Tương lai còn rất dài phía trước, chúng ta sẽ cùng đi tới, tương lai nhất định ta có nhau.
– Tô Nhan Chi
“Sao lại bắt
đầu làm nũng như vậy?” Mẹ Tô vừa vuốt tóc Tô Nhan Chi vừa hỏi.
Tô Nhan Chi vùi
đầu vào ngực mẹ mỉm cười và không nói gì.
“Từ giờ trở đi,
mỗi ngày đều đến làm nũng với Tiểu Bạch như vậy đi.” Mẹ Tôi cười nói.
Tô Nhan Chi
cười ngượng ngùng: “Sao mẹ lại nói như vậy?”
“Đã làm Chi Chi
nhà chúng ta ngại ngùng rồi sao? Được rồi mẹ sẽ không nói như vậy nữa.” Mẹ Tô
cười nói.
“Vâng ạ, mẹ ơi,
chúng ta nên đi ngủ sớm một chút.” Tô Nhan Chi nhẹ nhàng nhắc nhở.
Mẹ Tô nhìn cô,
khóe miệng kéo nhẹ lên, cười có chút khó khăn rồi gật đầu đồng ý.
“Mẹ, hôm nay
con cảm thấy mẹ có chút kỳ lạ.” Tôi Nhan Chi nhìn mẹ Tô có chút khó hiểu.
“Không có việc
gì đâu. Được rồi, được rồi, chúng ta đi ngủ thôi.”
Mẹ Tô nghĩ ngợi
một chút: ‘Bệnh tình của mình không nên nói cho Tôi Nhan Chi bây giờ, tránh để
con bé lo lắng. Chờ ngày mai đi kiểm tra lại một lần nữa, khi đó nói với con bé
cũng không muộn.’
Tôi Nhan Chi
nhanh chóng đồng ý, đi vào phòng ngủ cùng mẹ.
Cận Du Bạch
Bước vào phòng với nụ cười trên môi, với tay lấy cuốn sổ trên bàn cạnh giường
ngủ, ôm hôn rồi cảm giác như đó chính là Tô Nhan Chi.
Một lúc sau anh
lấy điện thoại trong túi ra và gọi cho Ôn Tinh Đàm.
Ôn Tinh Đàm
thật sự phục Cận Du Bạch, ở đầu dây bên kia thầm mắng một lúc rồi mới chậm rì
rì ấn nhận cuộc gọi.
“Đang làm gì
thế? Tại sao lâu như vậy mới nhận điện thoại?” Cận Du Bạch có chút khó chịu
hỏi.
Ôn Tinh Đàm thở
dài một hơi rồi nói: “Anh à, làm ơn nhìn đồng hồ đi, có biết bây giờ là mấy giờ
rồi không? Hiện tại đã rất khuya rồi đó.”
“Sao vậy? Cậu
đang trách tôi quấy nhiễu giấc mộng đẹp của cậu sao?”
“Em cần có cuộc
sống ban đêm của riêng mình đó.” Ôn Tinh Đàm có chút vô tội nói.
“Được rồi, lần
sau tôi sẽ chú ý.” Cận Du Bạch nhàn nhạt nói.
Ôn Tinh Đàm
đang n� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.