Ba người phụ nữ rất hợp tính nhau, có thể đi
chơi cùng nhau, thích uống rượu thích náo nhiệt, ăn một bữa cơm đơn giản liền
lái xe đi Feeling.
Chơi thì chơi nhưng đều biết giữ chừng mực, những
nơi như hộp đêm, bầu không khí mờ ám, một khi uống say, hệ số nguy hiểm cũng
theo đó mà gia tăng.
Feeling là quán bar của Tống Vận, dù sao cũng
an toàn hơn chỗ khác.
Hồi trước, buổi diễn tối vừa bắt đầu, nơi này
đã bắt đầu sôi động lên.
Tang Ngâm và Sài Khinh Nguyệt thường đến đây
chơi, Tống Vận cho hai người ghế lô riêng có thể ngồi gần sân khấu, muốn đến
lúc nào đều được.
Một bản nhạc đến đoạn điệp khúc cao trào, vũ
công trên bàn DJ uốn éo cơ thể một cách
mê hoặc, chiếc đèn disco rực rỡ không ngừng biến đổi màu sắc khiến bầu không
khí càng trở nên sôi nổi, mập mờ.
Tang Ngâm huýt một tiếng sáo, tay đặt ở môi giả
làm kèn, reo hò cổ vũ cực máu.
Tia sáng vô tình quét qua mặt cô, DJ trên đài
nhìn thấy cô, cầm ly rượu bên cạnh lên,
từ xa ra hiệu với cô.
Tang Ngâm rất nể mặt mời một ly nữa, uống xong
ly cuối cùng liền úp xuống, biểu thị bản thân đã uống cạn.
“Cô cũng không sợ Hoắc Nghiên Hành nhà cô nhìn
thấy liền tức chết à.” Từ Thanh Gia chậm rì rì trêu chọc.
Nhớ lại sự bối rối lúc chiều, Tang Ngâm khẽ hừ
một tiếng: “Chỉ là uống rượu mà thôi.”
Sài Khinh Nguyệt tấm tắc hai tiếng: “Hồi chiều
còn cách màn hình điện thoại như keo như sơn với tổng giám đốc Hoắc, bây giờ đã
qua bao lâu đâu, phụ nữ đúng thật là thất thường.”
Tang Ngâm xiên một miếng dưa hấu trong đĩa
trái cây nhét vào mồm Sài Khinh Nguyệt: “Ăn của cậu đi.”
Những nơi như hộp đêm là nơi dễ có một cuộc gặp
gỡ ướt át nhất, ba người Tang Ngâm ngồi ở ghế lô tốt nhất, trung tâm nhất vốn
dĩ đã bắt mắt, lại thêm bên cạnh không có người khác giới nào, một lúc sau đã
có vài người đến bắt chuyện, thả thính.
Cái tên Tống Vận này có chút kén chọn, tuy rằng
mở quán bar, nhưng ngưỡng cửa cũng cao, không phải người nào tuỳ tiện cũng có
thể vào, hầu hết là người trong vòng của bọn họ hoặc là người có đẳng cấp gần
như vòng của bọn họ, người đến bắt chuyện cũng rất có chừng mực, sẽ không làm
người ta cảm thấy phản cảm.
Ít người chơi cũng không vui, mấy người bèn
ghép bàn lại chơi chung.
Hoắc Nghiên Hành tăng ca đột xuất, lúc làm
xong đã hơn 11 giờ, anh gọi cho Tang Ngâm mấy cuộc điện thoại đều không có ai
tiếp máy, tháo kính xuống nhéo nhéo ấn đường: “Đi điều tra xem phu nhân đang ở
đâu.”
“Vâng.”
Năng lực chấp hành của Nghiêm Minh là max, mới
đến bãi đỗ xe ngầm đã điều tra rõ vị trí hiện tại của Tang Ngâm: “Tổng giám đốc
Hoắc, phu nhân đang ở quán bar của thiếu gia nhỏ của nhà họ Tống, còn có Từ tiểu
thư và Sài tiểu thư.”
Hoắc Nghiên Hành dựa vào lưng ghế sau, ngón trỏ
chậm rãi gõ gõ đầu gối, không biết là đang suy nghĩ những gì.
Anh không nói gì, tài xế cũng không khởi động
xe, yên lặng đợi.
Qua một lúc, anh nói: “Đến quán bar.”
Feeling tọa lạc tại con phố bar sầm uất nhất ở
thủ đô, trước cửa có vô số xe sang, chiếc Bentley màu đen khiêm tốn không hề
khiến người ta chú ý, ngược lại một chiếc siêu xe với màu sắc rực rỡ ở đối diện
đang lái tới khiến người ở hai bên đường chú ý.
Vừa hay đúng lúc, hai chiếc xe đỗ ở vị trí liền
kề nhau.
Lúc Hoắc Nghiên Hành cài cúc áo vest bước xuống
xe, Lâm Gia Chú cũng bước xuống từ chiếc siêu xe.
Hai người gặp nhau ở cửa quán bar, một người
áo vest giầy da, thành thục ổn trọng, một người hiphop đường phố, phóng khoáng
không chịu gò bó.
“Thật trùng hợp, tổng giám đốc Hoắc, đến bắ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.