Kết quả xét nghiệm máu cho thấy Tang Ngâm bị sốt
do nhiễm virus, bạch cầu giảm, truyền nước trong phòng cấp cứu.
Hoắc Nghiên Hành không biết lấy bình giữ nhiệt
ở đâu ra, rót nửa ly nước ấm cho Tang Ngâm.
Tang Ngâm nhấp mấy ngụm nước, uống được tương
đối, vươn bàn tay đang đút trong ống tay áo lông, đặt lên xương cổ tay của anh
đẩy xuống, ý là uống đủ rồi.
Cô bị sốt, nhiệt độ cơ thể cao, vừa chạm vào
làn da lạnh lẽo của Hoắc Nghiên Hành, giống như bị lạnh mà bật ra.
Tang Ngâm nhấc mí mắt mệt mỏi lên nhìn anh thì
mới phát hiện anh chỉ mặc một cái áo mỏng.
Bởi vì cô ghét mùi thuốc lá nồng nặc trên người
anh nên anh bỏ áo khoác của mình ở khách sạn.
Từ khi đoàn làm phim bắt đầu công việc, mỗi
ngày Tang Ngâm đều chú ý nhất đến dự báo thời tiết, cô nhớ nhiệt độ đêm nay ở
Hàng Châu là âm độ.
Hoắc Nghiên Hành thấy cô nhìn chằm chằm mình,
anh ngồi xổm xuống để cô có thể dễ nhìn và thoải mái một chút: “Sao vậy?”
“Anh đi đi.” Giọng Tang Ngâm khàn như bị giấy
nhám chà qua: “Không cần anh.”
Hoắc Nghiên Hành sửa lại khẩu trang xiêu vẹo
cho cô, vén tóc vụn ra sau tai cô: “Đưa em về khách sạn rồi anh sẽ đi, nếu
không hai cô gái như tụi em làm sao có thể về được.”
“Bắt taxi.”
“Hôm qua có tin tức hai sinh viên nữ đại học mất
tích trong một chiếc taxi lúc nửa đêm, thi thể được tìm thấy trong rừng cạnh đường
cao tốc sáng nay.” Hoắc Nghiên Hành nói cũng không vấp, cũng không biết chuyện
này là chuyện thật đã xảy ra hay là do anh bịa đặt lung tung để dọa cô.
Viên Nguyên ngồi bên cạnh Tang Ngâm, nghe Hoắc
Nghiên Hành nói xong, biểu cảm trở nên ngh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.